Nền trời xanh xa thẳm
Ôm nửa vầng trăng khuya
Có người trần đứng ngắm
Phút đêm ngày đang chia
Cambodia trên đường vượt biên (Kim Loan)
Trời tối dần tại bến xe Bà Hạt, chúng tôi lên đường. Tôi nhìn lại Sài Gòn lần cuối (lần nào đi vượt biên cũng có tiết mục nhìn Sài Gòn lần cuối, và lần này là… lần cuối thật sự). Xe chạy ra xa lộ hướng về Mộc Hoá, Long An, gió đêm mát rượi. Nửa khuya, tôi đang chập chờn ngủ thì xe dừng lại, mọi người nhốn nháo bảo nhau “đã tới biên giới Cambodia”.
Read moreMùa Hoa năm đó! (Vũ Đăng Khuê)
Tháng 4, tháng bắt đầu một niên khóa tài chánh, tháng bắt đầu của các “tân xã viên” (nhân viên mới) bước vào hãng xưởng, tháng bắt đầu của mùa nhập học và cũng là tháng của hoa anh đào nở rộ. Trên khắp nước Nhật mọi người sẽ được nhìn thấy những rặng anh đào trồng dọc hai bên bờ sông, dọc đường, hoặc trong khắp các công viên đang từ từ trổ hoa rực rỡ, biến thành những áng mây hồng che dọc đường phố, “màu” của các công viên đang từ xanh đổi sang hồng một cách kỳ diệu sau những tháng ngày khẳng khiu trơ trụi của mùa đông.
Read moreNếu quê hương có đời sống tốt đẹp hơn. (Huy Nguyen)
Tấm hình cuối cùng của cô bé TTS mất cách đây 3 năm trong vụ cháy xưởng.
“Món tôi ăn càng ngày càng thanh đạm, đối mặt với mọi chuyện ở đời càng ngày càng khoan dung, sẽ không tùy tiện tức giận, học được cách nhẫn nhịn, dần dần có một trái tim trưởng thành. Cũng bắt đầu sợ hãi nghe thấy bất kỳ việc gì liên quan đến bệnh tật, ước mong lớn nhất là cả nhà mạnh khỏe. So với trái tim vội vàng muốn đi khắp chốn của 2 năm trước, giờ đây tôi càng hy vọng dùng 9/10 thời gian của mình để cùng mẹ ăn một bữa cơm dưới ánh đèn ấm áp”.
Đó là cái “tút” của một cô bé thực tập sinh viết ngày 18-6-2019; hai ngày sau cô thiệt mạng trong một tai nạn cháy xưởng may tại tỉnh Fukui, nơi cô làm việc.
Tạm biệt một mùa hoa! (Vũ Đăng Khuê/ VĐKhôi)
Hôm nay là thứ bảy cuối tuần và cũng tạm chấm dứt màn "mãn khai" của mùa hoa nở. Buổi sáng đầu xuân, trời trong veo, ấm áp, thật đẹp, thả mình đi bộ đến cái công viên gân nhà dưới những hàng cây ....lơi lả, lòng có cảm giác thật bình yên, khiến mình quên hẳn những chỉ số y khoa nắng lên chiều xuống, tạm quên những "bức xúc" đầy đau thương, kinh hoàng khi truyền thông liên tiếp đưa những tin chiến sự đẫm máu của xứ Urkaine qua bàn tay tên xâm lược đổ tể giết người Putin, cũng tạm quên đi những âu lo vì đợt dịch cô vi thứ 7 đang lấp ló trước cửa ngõ Nhật Bản.
Read moreChiến thắng Phượng Hoàng (Bảo Anh và Y sĩ Thiếu tá Trần Xuân Dũng.)
Ảnh từ bài viết “Chiến thuật trận địa Pháo, Chiến xa và Bộ binh của CSBV bị TQLC đánh bại tại Đông Hà và căn cứ Pedro tháng 4 năm 1972” của MX Mai Văn Tấn.
Ngày tháng này 50 năm về trước, Miền Nam Việt Nam đã có một quân đội hào hùng, can đảm, sẵn sàng hy sinh xương máu để bảo vệ nước Việt Nam Cộng Hòa. Với sự chỉ huy tài tình của các cấp chỉ huy QLVNCH nói chung và TQLC nói riêng, các chiến sĩ đã chiến đấu anh dũng, kiên cường, không ngại tiếc thân, để chiến thắng ngay trận đầu tiên của Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, tại căn cứ Phượng Hoàng. Ta đã phải đối trận với xe tăng T-54 của Nga và T-59 của Trung cộng, cùng với một trung đoàn tùng thiết quân chính quy Bắc Việt. Và ta đã thắng.
Read moreTưởng Niệm Năm Mươi Năm Trận Đánh An Lộc -Thành Kính Tưởng Nhớ Cố Đại Tá (*) Biệt Động Quân Nguyễn Văn Thịnh (Tri Le)
Cố Đại Tá (*) Biệt Động Quân Nguyễn Văn Thịnh - Quận Trưởng Quận Lộc Ninh - Chi Khu Trưởng Chi Khu Lộc Ninh (1972)
Sau hai năm đày đọa ông nơi đất Bắc, chúng đã chuyển trại ông về Nam, cho lao động tiếp trên Cao Nguyên Pleiku. Cuối cùng thì ông cũng nhận được cái giấy tạm tha, khi đưa tay ra nắm lấy bàn tay Mẹ tôi lần cuối. Ông đã vĩnh viễn ra đi, người duy nhất có mặt bên cạnh ông lần cuối là Mẹ tôi. Ông chết không được nhìn thấy mặt đàn con 8 đứa.
Read moreMầm xanh sẽ đâm chồi từ đất đá (Thơ Tuệ Vân)
Cô bé Ukraine chạy loạn chiến tranh, trong đau khổ vẫn mong có sự yêu thương giữa con người. Nguồn internet.
Nghẹn ngào đôi mắt lệ
Vùng bom đạn chiến tranh (*)
Bé cầu xin thế giới
Tình yêu và yên bình.
Một chút tím, một chút vàng (Thơ Minh Tran)
Một chút tím, một chút vàng
Như ngày ươm nắng nhẹ nhàng vừa trôi
CỞI HẾT ĐI (Khuyết Danh)
Nguồn internet.
- Tính động đều từ nơi ấy. Cho nên, nếu cô đã có gan ăn mặc hở hang thiếu thốn vải vóc để vào cửa thiền, thì hãy phát huy thêm bản lĩnh mà trút bỏ hết xiêm y giả tạm ra khỏi tấm thân giả tạm ngay nơi đây đi!
- …..
- Trút bỏ hết đi! Sư trụ trì quát lên.
Read moreTiếng Trống Mê Linh (Bùi Đức Tính)
Thế nhưng, lịch sử của dân tộc Việt Nam trong các quyển sách gọi là “giáo khoa” trong chế độ hiện nay, đã cố ý viết sai lịch sử hay không dám viết rõ ra tất cả sự thật; chẳng hạn như quyển Tiếng Việt 3, tập 2, trang 4 và 5, có bài Tập Đọc tựa là Hai Bà Trưng. Bài giảng dạy về “Hai Bà Trưng” trong Sách Giáo Khoa ấy gồm có 4 đoạn. Qua suốt 4 đoạn của bài Hai Bà Trưng, sách đã không hề dám ghi đích danh quân xâm lược là ai; Thậm chí hai chữ “phương Bắc”, cũng không dám đặt sau nhóm chữ “kẻ thù”. Không ai giảng dạy cho tuổi trẻ biết giặc Tô Định là ai, thì làm sao các cháu có được lòng tự hào dân tộc, các thế hệ trẻ Việt Nam không còn truyền thống chống giặc Tàu xâm lăng?! Có phải chăng, nhà nước Việt cộng đã muốn như thế?!
Read moreSáu Mươi Năm Ấy… (Nguyễn thị Ngọc Dung)
Thoắt một cái, tưởng như mới ngày nào...Thời gian nhanh khủng khiếp. Nhiều lúc nghĩ lại, không khỏi cảm thấy bùi ngùi. Thời gian không chỉ “lặng rót một dòng buồn tênh” như tiếng quay tơ, dệt lụa trong “Vần thơ sầu rụng” của Phạm Duy phổ thơ Nguyễn Bính. Mà là cả một cảnh tang thương ngẫu lục bày ra trước mắt. Thiệt thòi biết bao cho lứa tuổi xuân xanh !
Read moreLÀM MẸ NHƯ VẬY ĐÓ - (Khuyết Danh/ Viện Đhđl ViệtNam TD sưu tầm)
– Khi Ьα vắng nhà, mẹ thường Ьế con và cõng Ьà xuống sân ρhơi nắng. Lúc ρhơi nắng xong tɾở lên nhà, mẹ Ьước lên Ьậc nào thì ᵭếm Ьậc ấy. Mẹ Ьảo ᵭếm thì không thấy mệt nữα. Ấy là mẹ còn ᵭαu lưng ᵭấy, chẳng lẽ Ьα không khỏe Ьằng mẹ hαy sαo? Anh Ьỗng ngây người ɾồi tɾong mắt chợt tɾào ɾα cái gì ᵭó long lαnh.
Read moreTHƠ SỬ CẬN ĐẠI - BƯỚC CHÂN TỰ DO Cập Nhật (Thơ Nguyễn Sơn Đảo)
Tác phẩm Vá Cờ của cố nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Hạnh.
Tác giả Nguyễn Sơn Đảo, sinh năm 1951 tại Thái Bình. Ông theo cha mẹ di cư vào Nam 1954. Sau khi Cộng Sản Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam vào tháng 4 năm 1975, không thể sống dưới chế cộng sản vô nhân , ông đã cùng gia đình vượt biên vào năm 1989. Hiện gia đình ông đang cư ngụ tại North Carolina state, U.S.A. Ông cũng là tác giả của 3 loạt thơ sử có tên: LỊCH SỬ VIỆT NAM QUA THƠ. Bức Tranh Vân Cẩu kính mời quý vị độc giả cùng thưởng thức những giòng thơ sử Bức Chân Tự Do của tác giả Nguyễn Sơn Đảo.
Read moreTâm Tình Xuân … Đại Dịch (Nguyễn thị Ngọc Dung)
Nói về Tết thì có biết bao nhiêu điều để nói. Vì nó còn liên quan đến cả người trong gia đình cho đến ngoài xã hôi. Có những điều trong quá khứ, cho đến hiện tại. Vì Tết không chỉ một lần trong đời. Cho nên có thể hiểu vì sao "người ta" lại bận thế. Cũng vì bận ngoài đời, mà mãi mấy hôm sau, mới vào FB hoặc vô email chúc Tết được. Tận dụng đủ mọi phương tiện “truyền thông” để gọi là “đáp lễ” . Không email thì cũng điện thoại, text message, messenger v.v…nữa. Thế mà vẫn còn bỏ sót một vài. Càng ngày càng thấy, trong một xã hội tiến bộ thế mấy, cái gì cũng có thể mua được. Mà thì gờ thì không (!)
Read moreLY RƯỢU MỪNG! (Vũ Đăng Khuê)
Nhạc sĩ Phạm Đình Chương đã làm nên “lịch sử” khi sáng tác bài hát này vào thập niên 50. (Có người bảo năm 55, có kẻ bảo năm 52). Năm nào cũng được, không thành vấn đề, chỉ có điều chắc chắn là bài hát đã đi vào lòng người, mọi người đều biết, đều đã nghe hoặc chỉ nghe tên. Một bản nhạc bất tử vượt thời gian, sống mãi mọi thời đại.
Read moreĐà Nẵng Của Tôi (Phan Xuân Sinh)
Tôi còn nhớ khi học Tiểu Học, tôi học trường Hòa Vang, trường nầy thuộc tỉnh Quảng Nam mặc dù tôi là dân Ðà Nẵng, nhà tôi cách trường chừng bảy trăm mét. Họ chấp nhận cho tôi vào học tức là họ xem tôi là thành phần con cháu của Quảng Nam. Nói thế để quý vị các tỉnh khác biết rằng nói đến Ðà Nẵng tức là nói đến Quảng Nam. Chớ dại thấy mấy ông Quảng Nam ngồi đó mà đụng chạm đến Ðà Nẵng thì quý vị sẽ bị phản ứng ngay lập tức, "cãi" cho tới cùng
Read moreChiều Cuối Năm Ở Chợ Huyện Diên Khánh (Tri Le)
Chiều cuối năm chợ huyện vắng người, vài cơn gió thổi qua, rác trong chợ bị gió thổi tốc lên, đàn ruồi xanh cũng theo đó bay lên. Bóng má Năm còm cõi, nặng nhọc bước lên cầu. Ngày mai là Tết rồi, Tết con cọp, cũng là năm tuổi của má Năm. Nhà còn có ít củi, không biết tấm ảnh bác Hồ và lá cờ tổ quốc có đủ cho má Năm nhóm được bếp củi để nấu được nồi chè cúng rước ông bà không.
Read moreKhai bút đầu xuân Nhâm Dần 2022 (Bác sĩ Trần Xuân Ninh)
Từ khi biết đọc báo Xuân, nghĩa là cách nay chừng hơn một hội (60 năm) theo lối tính thời gian Trung Hoa cổ xưa, tôi đã nhớ rằng các nhà nho ta ngày đầu năm thường có lệ khai bút. Tôi tính bắt chước nhưng không dám. Vì trên báo Xuân đầy ắp đủ chuyện thì còn gì để viết nữa.
Read moreNhân ngày tết, đọc lại bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên (BS Trần Xuân Ninh)
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?