Mải đạp xe, mải nghĩ Vi không hay biết có một người đàn ông chừng hơn bốn mươi tuổi, mặt mũi phương phi ngồi trong ngôi nhà cạnh đường đang chăm chú nhìn cô. Đôi lúc trán anh ta cau lại như cố nhớ điều gì, rồi ánh mắt anh ta ánh lên nỗi xót thương. Cuối cùng anh ta đứng dậy bước ra vẫy tay: - Chị vào đây tôi cho ít sách cũ.
Read moreMẸ CHỒNG (Hồng Nhung)
- A, tao cổ hủ, mày chê bà già này cổ hủ, để tao gọi chồng mày về xem nó có cho mày một trận không, mày dám chê mẹ nó à?! - Mẹ đi mà gọi, con chả ngán. Mẹ chửi xong rồi thì ra ăn bánh quấn đi không nguội. - Tao không ăn. - Không ăn tận trưa mới có cơm đấy, lát bọn trẻ về nó ăn hết lại chả kêu. Bà Tư bún làm riêng cho mẹ đấy.
Read moreCỞI HẾT ĐI (Khuyết Danh)
- Tính động đều từ nơi ấy. Cho nên, nếu cô đã có gan ăn mặc hở hang thiếu thốn vải vóc để vào cửa thiền, thì hãy phát huy thêm bản lĩnh mà trút bỏ hết xiêm y giả tạm ra khỏi tấm thân giả tạm ngay nơi đây đi!
- …..
- Trút bỏ hết đi! Sư trụ trì quát lên.
Read moreLÀM MẸ NHƯ VẬY ĐÓ - (Khuyết Danh/ Viện Đhđl ViệtNam TD sưu tầm)
– Khi Ьα vắng nhà, mẹ thường Ьế con và cõng Ьà xuống sân ρhơi nắng. Lúc ρhơi nắng xong tɾở lên nhà, mẹ Ьước lên Ьậc nào thì ᵭếm Ьậc ấy. Mẹ Ьảo ᵭếm thì không thấy mệt nữα. Ấy là mẹ còn ᵭαu lưng ᵭấy, chẳng lẽ Ьα không khỏe Ьằng mẹ hαy sαo? Anh Ьỗng ngây người ɾồi tɾong mắt chợt tɾào ɾα cái gì ᵭó long lαnh.
Read moreTHỨC TỈNH (Đào Đức)
Trái tim biết yêu thương và biết tha thứ của anh đã thức tỉnh con người chị. Chị đã cảm nhận được thế nào là hạnh phúc và chị sẽ gìn giữ nó. Thằng con trai bỗng dưng học khá lên. Chính tình thương yêu của ba má và không khí vui vẻ, ấm cúng của gia đình đã tiếp thêm lòng tin và sức mạnh cho nó. Chỉ còn một nguyện vọng vô cùng chính đáng của chị mà anh phải thực hiện cho bằng được: "Em thích được anh chở đi chơi vào mỗi chiều, cho dù là trên chiếc xe đạp chẳng mới mẻ gì của anh!". Và dĩ nhiên là anh đồng ý.
Read moreĐôi mắt mùa xuân (Phạm Tín An Ninh)
Nếu không nhờ đôi mắt ấy có lẽ tôi không bao giờ nhận ra vợ chồng người bạn trẻ, từng là ân nhân đã giúp tôi giữ được mạng sống của nhiều đồng đội và của cả chính mình, thời tôi còn lăn lộn trên chiến trường, khi lằn ranh sống chết nhiều khi còn mỏng hơn sợi tóc.
Read moreĐứa con riêng bơ vơ (Nguyễn Tiến Long St.)
Em không dám nhìn lâu vào mắt chồng. Nếu như em mở lòng sớm hơn, Thỏ sẽ không bơ vơ từng ấy năm. Thỏ chờ em quá lâu rồi. Hy vọng từ nay, vòng tay em đủ ấm để Thỏ được lớn lên trong yêu thương.
Read moreChiều Cuối Năm Ở Chợ Huyện Diên Khánh (Tri Le)
Chiều cuối năm chợ huyện vắng người, vài cơn gió thổi qua, rác trong chợ bị gió thổi tốc lên, đàn ruồi xanh cũng theo đó bay lên. Bóng má Năm còm cõi, nặng nhọc bước lên cầu. Ngày mai là Tết rồi, Tết con cọp, cũng là năm tuổi của má Năm. Nhà còn có ít củi, không biết tấm ảnh bác Hồ và lá cờ tổ quốc có đủ cho má Năm nhóm được bếp củi để nấu được nồi chè cúng rước ông bà không.
Read moreĂn Ở Có Hậu (Nguyễn Ngọc Yến/ CHUYỆN LÀNG QUÊ)
Lúc ấy (60 năm về trước) nhà còn vách ván nên hai bên nhà nếu cố ý nghe lén chuyện của nhau là có thể nghe rất rõ. Tối hôm ấy, bọn con nít anh chị em chồng và má chồng tôi áp tai vào vách để xem Cô Sáu có phản ứng ra sau với ông chồng phản bội này.
Read moreCon Hẻm Cũ (Phạm Diễm Hương)
-Cô hỏi ai?...tìm người quen hả?
-Dạ không. ….
-Cô đi tới đi lui, hổng chừng công an phường để ý …mất công lắm đó.
-Dạ, hồi trước tôi ở đây mà bây giờ nhìn không ra
ƯÓC VỌNG CUỐI ĐỜI NGƯỜI (Nguyễn Thị Thanh Dương)
Bố xin các con đừng chôn cất bố cạnh mộ mẹ con, bố nhấn mạnh và nhắc lại điều này, Không bao giờ nhé !!! dù trước khi chết bà ấy muốn thế, dặn dò các con thế. Cả đời bố đã chịu đựng làm cái bóng bên bà ấy rồi, lần này hãy cho bố được quyền cãi lời bà ấy, cho bố được quyền làm theo ý mình. Hãy hỏa thiêu và tung nắm tro tàn của bố ra sông ra biển để bố được tự do tan biến giữa trời đất bao la vô cùng vô tận này.
Read moreBức tranh cuối cùng (Trần Thùy Mai)
Theo tôi nghĩ, cuộc sống hạnh phúc phải gắn liền cùng chăn gối. Mỗi người nằm một phòng làm sao sưởi ấm được cuộc tình và có được những nồng nàn ân ái cho nhau. Hạnh phúc con người là ở nơi đây. Là lỗi của ai? Có phải do người đàn bà thế hệ ngày trước thường ngại ngùng và lạnh nhạt chăn gối với chồng do quan niệm hẹp hòi của xã hội của tôn giáo ràng buộc hay còn vấn đề gì khác nữa làm người phụ nữ có thành kiến về vấn đề này.
Read moreGẢ CON CHO GIẶC (Nguyễn Thị Thanh Dương)
Cô Lạc báo tin cho cha mẹ là sẽ về thăm Việt Nam thì cả tháng nay anh chị Siêu mừng vui đến mất ăn mất ngủ. Phen này thì cả làng An Bình sẽ lên cơn sốt như cách đây 3 năm họ đã lên cơn khi biết cô Lạc nhà quê nhà mùa, trình độ văn hóa lớp 6 kết hôn với một ông kỹ sư người Mỹ.
Read moreLuống cải hoa vàng (Việt Dương)
- Em cũng thường đi lại trên sông Ô Lâu ra Mỹ Chánh, nhiều lần nghe những câu hò đuổi theo của mấy ông lính cùng với những tiếng cười khúc khích của các cô trên đò. Dòng sông đầy tiếng cười như rứa mà cũng đầy máu lửa. Chừ em còn nhớ từng khúc quành máu lửa, dọc theo Phước Tích, xuôi về phá Tam Giang. Từ Phước Tích qua Bầu Sen cũng gần, răng anh không nhờ ông ấy quay thêm khu Bầu Sen.
Read moreTRUYỆN NGẮN - Em Tôi .... (Phan Nhật Nam)
Tôi hơn em sáu tuổi. Chín tuổi con nhà nghèo khôn lắm, tôi đủ khôn để thấy khuôn mặt mẹ buồn hiu hắt, những tiếng thở dài và những giọt nước mắt âm thầm của mẹ trong đêm. Chín tuổi, tôi đã biết mình là người nam độc nhất trong gia đình, đã biết ẵm bồng đút cơm cho em và vỗ về em mỗi khi em khóc. Chín tuổi, tôi đã biết tắm rửa, thay áo thay quần cho em, cõng em đi chơi và dỗ cho em ngủ. Mỗi ngày, trời sập tối mẹ mới gánh hàng về, ba mẹ con ngồi ăn cơm bên ngọn đèn dầu, tôi và em hỏi han, an ủi mẹ. Mẹ kể cho chúng tôi nghe chuyện chợ búa như đang nói chuyện với người lớn, tôi ngồi nghe, nhìn đôi vai gầy của mẹ, nhìn mái tóc và đôi bàn tay khô của mẹ, mà thấy thương mẹ vô cùng.
Read moreO Lựu (Truyện ngắn - Hương Thủy )
Năm tôi lên chín tuổi, mẹ mất. Chị Cả đi lấy chồng xa, chị Hai còn dại lại đang cắp sách đến trường, Ba tôi nhờ người bác tìm hộ một người giúp việc. Và o Lựu xuất hiện trong gia đình. O Lựu người làng Bồ Bản, quận Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Nhà nghèo lại đông con, mẹ o quyết định cho o lên tỉnh “đi ở ” kiếm chút vốn và cũng để bớt một miệng ăn. Năm ấy o vừa mười sáu tuổi.
Read moreNếu Mẹ Trẻ Lại (Thanh Dương)
Tôi vội vàng bỏ vào giỏ xách quả cam và miếng bánh bông lan để chuẩn bị đi thăm mẹ. Nursing Home chỉ cách nhà 15 phút lái xe rất tiện cho tôi đến thăm mẹ mỗi ngày.
Tưởng rằng về hưu tôi sẽ có nhiều thì giờ thong thả hơn để thăm mẹ thế mà vẫn thường có lý do bận rộn, không chuyện này thì chuyện kia, lần nào cũng hấp ta hấp tấp.
Read moreNgược Phá Tam Giang (Việt Dương)
Tiễn anh một chén rượu tàn,
Một bàn tay nắm, một hàng lệ mau.
Cuộc cờ thế sự binh đao,
Phút giây tái ngộ ngày sau biết còn.
Bão Tuyết (Chu Tấn)
Lan choàng tay, gục mặt vào lòng ông, khóc oà. Ông yên lặng nhìn hai bờ vai Lan rung lên từng hồi, rồi nước mắt trào ra, từng giọt nhỏ xuống mái tóc dài phủ kín đôi vai. Khi bờ vai Lan bớt rung, ông lấy tay áo chùi mặt, nhìn ra ngoài trời. Tuyết vẫn đang rơi.
Read moreBước Qua Phòng Tuyến (Việt Dương)
Đại đội của Minh về căn cứ Đại Lộc đã được một tuần và là đơn vị đầu tiên về tiếp nhận căn cứ mới được xây dựng sau tết Mậu Thân ít tháng. Căn cứ ở trên một khu đồi cát cao nối với giải đồi cát chạy dài về phía nam và lên phía bắc. Bên dưới giải đồi cát là làng với vườn cây và những hàng dương dọc theo giải đồi cát. Phía sau căn cứ là cồn cát nhấp nhô, chạy dài ra đến bờ biển.
Read more