Con gái tôi lớn lên như một phép màu cuộc đời đậu xuống cuộc sống khốn khổ và bất hạnh của tôi. Cùng với chiếc xe lăn con vượt qua bao gian khó để đến với những ước mơ của riêng con. Con vượt qua bao kỳ thi học sinh giỏi, qua bao thử thách của số phận để đón những điều tốt lành. Con thi đỗ vào Đại học Ngoại thương, một ngôi trường mà bao bạn bè lành lặn khác, có điều kiện sống tốt hơn con nhưng vẫn không với tới. Con trở thành sinh viên đại học trên chiếc xe lăn, và ngày tốt nghiệp đại học, con được một công ty lớn mời con về làm việc.
Read moreHẠT TÍM - Quê Hương Trong Nỗi Nhớ (Thơ/Nhạc Việt Khanh - Tuệ Vân trình bầy)
Bài hát này chỉ đưa ra một vài mảnh đời đau thương mà đã được nhìn thấy trên quê hương Việt Nam kể từ sau tháng 4, 1975.
Read moreMày là thằng hèn! (Lê Thiệp)
Văn Chi vẫn đứng đó như trời trồng, hai họng AK chĩa vào ngang ngực. Khi người cán bộ vừa dứt tiếng, hai viên công an sáp vào còng hai tay Văn Chi quặt ra sau, đẩy nạn nhân ra chiếc xe Jeep mui trần đậu bên lề đường. Mọi sự xảy ra không đến mười phút.
Read moreDù sao đi nữa, tôi vẫn yêu “Em” (Vũ Đăng Khuê)
Phở là đại bổ, tốt bằng mười thang thuốc bắc
Quế, phụ sâm, nhung chưa chắc đã hơn gì
Phở bổ âm, dương, phế, thận, can, tì
Bổ cả ngũ tạng, tứ chi, bát mạch…
MƯỜI ĐIỀU BI AI CỦA DÂN TỘC VN (GS Nguyễn Văn Tuấn)
Ông chủ trương học từ các quốc gia tiên tiến như Pháp: “Nước Pháp là một nước làm tiền đạo văn minh cả hoàn cầu, nay hiện bảo hộ nước ta, mình nhân đó mà học theo, chuyên dụng tâm về mặt khai trí trị sinh các việc thực dụng. Dân trí đã mở, trình độ một ngày một cao tức là cái nền độc lập ngày sau ở đấy.”
Read moreCon ơi ! ... Bây giờ con ở đâu? (PHILATO)
Bác Thôi ơi! Bác lưu luyến nhìn cháu lúc cháu ra về mà trong lòng thầm mong đó là thằng Thế để tuần sau nó trở lại thăm bố, nhưng nó chưa kịp trở lại thì bố đã ra đi, như thế cũng xong, giờ này bác thảnh thơi nơi chín suối, không còn buồn phiền gì nữa còn hơn là sống vất vưởng bên con mà chúng không muốn biết mình còn hay mất!
Read moreJ'ai rêvé de vous (Lucienne Delyle 1917-1962)- Nhạc nhẹ cuối tuần -
I dreamed of you
When spring spreads its drunkenness,
I dreamed of you
When winter returned and its days so short …
Duyên Phận (Thơ Nga Trần)
Vì nụ cười đẹp tựa ánh bình minh
Hãy tự tin trao cho người đối diện
Dù ngoài kia là dòng đời vạn biến
Thì nụ cười vẫn bất biến an yên.
Chiếc Giường Tre Bông (Tường Lâm)
Bà Cả Quờn giậm chân, đay nghiến từng lời: – Ðây là cái giường tội lỗi, cái giường để mày làm đĩ, trai trên gái dưới của mày. Khanh ơi! Ðốt giường xong tao đốt quán mày luôn! Trời ơi! là trời!!! Ngọn lửa phựt dầu, các thanh tre bông vừa bén lửa, mọi người kể cả tôi la lớn: – Có con rắn bò ra. Con rắn to và dài bằng nửa chiếc đũa ăn, ba khoang trắng, đen, đỏ cuống quít bò nhanh ra khỏi đống lửa. Ai đó đứng sau lưng tôi nói: – Rắn này tên là rắn chúa nàng, ba khoang, cắn ai kể như trời cứu.
Read moreTHẰNG KHÙNG (Thanh Ngang Trên Thập Tự Giá) - Phùng Quán kể lại.
Mình cúi xuống sát người anh ta, gọi hai ba lần, anh ta mới mở mắt, chăm chăm nhìn mình. Trên khoé môi rúm ró như thoáng một nét cười. Nước mắt mình tự nhiên trào ra rơi lã chã xuống mặt anh ta. Anh ta thè luỡi liếm mấy giọt nước mắt rớt trúng vành môi. Anh ta thều thào nói: – Tuân ở lại, mình đi đây… Đưa bàn tay đây cho mình…
Read moreCÂY ĐÀN GUITAR CŨ (Bùi Phạm Thành)
Ông Thạch cười ra tiếng: - Hà ... hà ... người xưa có nói "Vật tìm chủ" quả là như thế này đây. Cây đàn này đã tìm ra chủ mới của nó rồi đấy. Vậy thì "vật đi theo chủ" là đúng chứ sao? Tôi tặng cây đàn này cho cậu đấy. Cậu có nhận không? Sự việc xảy ra quá bất ngờ, khiến Trung nghẹn lời và tim đập liên hồi tưởng chừng như người ngoài có thể nghe được. Trung ấp úng:
Read moreAnh hùng Đông tiến (Huy Nguyen)
Nhưng cuối cùng anh lấy cái tên mới là Lâm Thao để trở về. Các bạn trẻ bây giờ sẽ không thể nào lý giải được tại sao có một số thanh niên hồi đó vượt biên bỏ nước ra đi, sau tìm đường về chỉ với mục đích thay đổi chế độ cho tốt hơn dù phải hy sinh mạng sống.
Read moreTruyện Ngắn Huyền Bí: Oan Hồn Người Đàn Bà Khát Tình - Topa
Người sống ở miền Nam trước 30 tháng 4/1975 mà có đọc sách báo khi nghe nói đến chuyện ma quái thì không khỏi nghĩ đến Liêu trai chí dị cùa Bồ Tùng Linh. Những chuyện này thường ngắn ngủi, văn phong đơn giản kiểu kể chuyện, kết cấu đột ngột thú vị. Bồ Tùng Linh, gốc người Mông Cổ, trưởng thành ở giai đoạn nhà Thanh mới dựng, thông minh, 18 tuổi đổ tú tài, nhưng các kỳ thi sau chẳng đỗ đạt gì. Làm thầy giáo làng nghèo, đến 71 tuổi mới được bổ làm cống sinh, 75 tuổi thì chết. Liệu trai chí dị là những chuyện kỳ dị ông viết trong nhà nhỏ sơ sài thời kỳ làm thày giáo nghèo này. Tiến sĩ Vương Ngư Dưong làm quan thương thư đọc xong Liêu Trai chí dị đã cảm đề bằng một bài thất ngôn tứ tuyệt rất hay, đặt tên là Liêu Trai đề từ (1709) nhưng cũng không làm cho Liêu trai chí dị được phổ biến rộng rãi ngay. Bài đó như sau;
Liêu trai đề từ
Cô vọng ngôn chi cô thính chi,
Đậu bằng qua giá vũ như ti.
Liệu ưng yếm tác nhân gian ngữ,
Ái thính thu phần quỷ xuớng thi.
Tạm dịch nghĩa:
Nói lời lảm nhảm (mà vui), nghe lời lảm nhảm (mà vui)
Mưa (đêm) dệt như màn mưa tơ trên giàn đậu giá dưa
Giọng đời đã chán ngấy không muốn nhắc tới nữa
Chỉ thích nghe quỷ dưới mộ mùa thu ngâm thơ.
Thi sĩ nổi tiếng đầu thế kỷ 20 Tản Đà Nguyễn khắc Hiếu phóng dịch thành
Nói láo mà chơi, nghe láo chơi
Giàn dưa lún phún hạt mưa rơi
Chuyện đời chán hẳn, không thèm nhắc
Thơ thẩn nghe ma đọc mấy lời.
Một bản dịch khác sau đó là của nhà thơ danh tiếng Vũ Hoàng Chương là
Nói bứa bừa đây nghe bứa bừa
Dây dưa giàn đậu phới tơ mưa
Giọng đời chán ngấy người lên được
Tiếng quỷ mồ thu hát thấy ưa.
Toàn tập Liêu Trai chí dị tính ra gồm trên 400 thiên, nhân vật bao gồm đủ loại hồ ly, ma quỷ, trùng thú. Được coi là một tác phẩm văn học cổ đại nổi danh Trung quốc. Các nhà bình luận hàn lâm và nghiên cứu tháp ngà sau này phân tích cho rằng Liêu Trai chí dị là có tính cách chính trị (chống đối nhà Mãn Thanh). Nhưng đối với đại đa số quần chúng bình thường thì có lẽ tính cách lý thú giải trí hấp dẫn là bao trùm. Vì thế một số các chuyện này đã được chọn lựa ra dịch sang tiếng Việt từ đầu thế kỷ thứ 20 (1901). Một trong những dịch giả hiện đại là Nguyễn đức Lân, giáo sư toán trường trung học Chu văn An Sài gòn, Sau 30 tháng 4/1975 cảnh nhà thanh đạm lại càng khó khăn hơn, cho nên Nguyễn đức Lân đã ngồi dịch một số chuyện trong Liêu Trai chí dị, có thể để tìm quên mà cũng có thể hy vọng làm phương tiện kiếm cháo. Cố gắng này thất bại vì nay chẳng thấy dấu vết của những bài dịch này. Sự kiện này dễ hiểu trong cái giai đoạn chủ trương tịch thu và đốt sách của chính phủ mới, tự xưng là cách mạng.
Thời Mãn Thanh cuối thế kỷ 17 Bồ tùng Linh là một thầy giáo nghèo thất bại trong cuộc đời, sống trong gian nhà trống trải, viết Liêu Trai chí dị tìm quên trong thế giới ảo tưởng của mình với hồ ly ma quỷ và không có điều kiện phổ biến. Thời Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam cuối thế kỷ 20, thày giáo toán Nguyển đức Lân ở trong căn nhà gỗ nhỏ 3mx10m với cái gác mái tôn khu Nguyễn Thiện Thuật, dịch Liêu Trai chí dị kiếm sống cũng không thành. Có người nghĩ phải chăng cái tên Liêu Trai chí dị gắn liền với nghèo nàn bất đắc chí? Không nói được. Vì cũng thấy truyện ngắn rất Liêu trai: “Oan hồn người đàn bà khát tình” của ToPa (ở Hòa Lan là một nước không kể là nghèo nàn lạc hậu).
**
Read moreHẬN! (Thơ TRẦN ĐỨC THẠCH)
Thống nhất đất nước
Mới ngớ ra "Quân ta đánh dân mình"
Miền nam giàu và dân sống văn minh
Không đói khát vật vờ như dân miền bắc...
Hận ngút trời đứa nào lừa tuổi xuân tôi coi dân mình là giặc!
Tháng Tám Tưởng Niệm Kháng chiến quân Đông Tiến (Tuệ Vân)
Tháng tám năm nay trở lại đem tới cho lòng người bao cảm xúc khi nhớ đến người xưa đã quên thân mình và gia đình chỉ vì quê hương đất nước.
Read moreTHÁNG TÁM VỀ TRONG NỖI YÊU THƯƠNG (Tuệ Vân)
Có những hình ảnh đến rồi đi, cũng có những hình ảnh con người sẽ lưu giữ hoài trong ý ức. Tôi cũng thế, đã có những hình ảnh mà mỗi khi trở về vẫn cho tôi nhiều cảm xúc. Những hình ảnh mà đã tạo nên tôi ngày hôm nay.
Read moreChuyện Tình Thời Chinh Chiến (Quan Dương)
Trước đây cứ tưởng làm trai trong thời chiến xông pha nơi trận mạc hy sinh thân mình là ngon lành vĩ đại nhưng khi đứng trước người phụ nữ nhỏ bé kia tôi lập tức thấy mình chẳng thấm vào đâu. Tôi càng kinh ngạc hơn khi hai vợ chồng tổ chức vượt biên vì tình thế đặc biệt ghe không đủ chỗ nên Kim Loan hy sinh nhường Trần Chơn đi trước còn mình đợi chuyến sau. Thử tưởng tượng một người phụ nữ nặng chưa đầy 45 ký lại có thể cõng được một anh chàng có trọng lượng ngang ngửa với mình lên ghe còn mình phải ôm con quay trở lại lòng đầy hồi hộp lo âu.
Read moreLời nguyền trên đỉnh đèo Rù Rì (Đoàn Nhã Văn - Hoa Kỳ)
Tôi khom người xuống. Chiếc xe đạp đổ đèo mỗi lúc một nhanh. Đường vắng. Đến gần khúc quẹo đầu tiên, tôi đạp nhẹ chân thắng phía sau, vừa đủ để bẻ một vòng cua thật hách. Xe tiếp tục đổ nhanh, đợi gần đến miếu, tay bóp thắng trước, chân đạp thắng sau, nghe phựt, rồi phựt, bóp mạnh thắng tay, gót chân phải đè xuống thắng chân phía sau. Tất cả đều nhẹ hều, chiếc xe như một mũi tên bắn, cứ lao nhanh về phía trước, tôi gập người xuống đến mức tối đa, lạng xe qua khúc quành, chiếc xe vượt khỏi tầm kiểm soát của tôi, lao thẳng giữa hai bệ chắn, mũi tên đã đạt tốc độ tối đa, vút về phía trước. Bên dưới là thung lũng đen ngòm. Tôi bay, bay, bay... từ trên cao độ gần 50 mét, so với mặt đường bên dưới chân đèo. Tôi nhắm mắt, hét lớn. Vùng dậy... Cả người vã mồ hôi…
Read moreTiếng Việt, tiếng Anh (Nguyễn thị Thanh Dương)
Where are you, Andy, Jimmy? Come back here. Hurry up! Tôi ngẩn người khi vừa nghe ai đó gào to giữa chợ một tràng tiếng Anh với âm hưởng đầy chất Việt Nam. Nhưng tôi không ngạc nhiên vì tiếng gọi con khơi khơi giữa chợ như ở giữa sân nhà chị ta, mà vì tôi thấy cái giọng nói này quen quen, lâu lắm rồi tôi mới được nghe lại.
Read moreNGƯỜI VỀ TỪ KHU CHIẾN (Nhạc sĩ Châu Đình An; Trình bầy ca sĩ Hải Lý và Châu Đình An)
Trời hôm nay xanh trong và nắng rực rỡ hơn mọi ngày.
Người về từ khu chiến chiếc áo đen trìu mến thân thương.