- Ôi! Một tập thư dày như vậy nhưng sao cha không gửi cho con một lần nào hả cha!!! Con chỉ nhận được thư của mẹ thôi, mẹ kể cha vẫn lên phụ hồ trên thị xã, cha vẫn đảm nhận công việc thủy lợi của làng....
Read moreHậu thiên đường (Nguyễn thị Thu Huệ)
Tôi cay đắng nghĩ và nhìn con. Sao tôi thương nó thế không biết. Vội vã thế con. Cuộc đời dài lắm. Mà những hoan lạc con người ai cũng phải trải qua thì ngắn vô cùng.
Read moreNGÀI VIỆN SĨ (Tb)
Ngôi trường làng Khuê Lãnh hôm nay như mở hội. Bởi trường có một sự kiện trọng đại: Đón ngài viện sĩ từ Anh quốc về thăm trường và khánh thành phòng Lab tiếng Anh do chính ngài tài trợ.
Read moreTruyện Đêm Kinh Dị (Lưu Phương Lan)
Mồ hôi lạnh chảy dài từ gáy xuống cổ, Thanh thu hết can đảm lái xe tới gần, cho đến khi nhìn rõ mặt người đi bộ, đúng là Diễm, vợ chàng. Nhưng nàng không nhận ra chồng, cho dù Thanh có hét lớn gọi tên nàng đến rát cổ, nàng vẫn lầm lũi bước, nàng đi về phía nghĩa trang…
Read moreMỘT CUỘC ĐUA (Quế Hương)
Tôi qua trót lọt 3 buổi thử việc nhưng không “có duyên” với con Hai Triệu. Ngày hôm sau, một người đến tận chỗ tôi trọ gửi tiền công 3 buổi và một gói quà. Mở ra tôi thấy một bầy hạc châu đầu vào một đoá hồng. Đoá hồng là một cái thư, còn bầy hạc mười con xếp bằng tiền đôla thật.
Read moreẢO ẢNH (Hòa Mỹ)
Hùng mở cửa đón khách. Chàng hơi ngạc nhiên vì người khách mới đến dẫn theo một cô gái khoảng mười tám tuổi là một người Á đông trăm phần trăm. Thế mà trong sổ hẹn tên ông ta là René Brisson, một tên họ trăm phầm trăm bản xứ!
Read moreChuyện về đôi mắt bằng nhựa (Như Không)
Rồi sau cú ngã nặng nề nhất trong đời, số mệnh lại cho chúng tôi tìm lại được nhau và anh vẫn kịp nắm tay tôi cho đến tận bây giờ. Anh đã mất một con mắt giả vì tôi trong cơn mưa nhưng bây giờ anh lại có cả đôi mắt thật: Đôi mắt của tôi. Và cả tôi nữa, tôi cũng đã tìm lại được người đàn ông của đời mình, người đàn ông có một con mắt bằng nhựa.
Read moreMẸ (Ngô thị Ý Nhi). Nguồn Fb Lê Văn Quý
Tôi lặng nhìn bà cúi tấm lưng còng xuống lột từng hạt đậu trên bàn tay khô gầy thô ráp, cảm thấy mình cần phải làm một điều gì đó như ngồi xuống cạnh bà vốc lên một nắm đậu để thay lời xin lỗi. Lưỡng lự một hồi tôi lại quay đi.
Read moreBàn Tay (Tâm Thanh) TQĐ chuyển
"Giêsu! Maria!” Người con gái kêu thất thanh. Và không biết sức mạnh từ đâu, nàng bỗng trỗi dậy như một con ngỗng bị cắt tiết, một tay ghì vạt áo, tay kia gạt phăng tên đàn ông sang một bên. Bịch tiền rơi xuống sàn. Nàng chiếm vị trí chận cửa, tay gài nút áo, tay lần ra đằng sau xoay quả đấm, nhưng cửa đã bị khóa trái từ bao giờ. Nàng chỉ còn biết quay mặt lại ôm ngực đề phòng.
Read moreNGƯỜI CHỊ DÂU (Phương Lan/hcsvvdhdalat-tudo)
- Tôi đã làm hết cách để ngăn cản chú không nên ở đây. Tôi biết âm mưu của Kính, nhưng không dám nói thẳng với chú, vì sợ Kính biết được sẽ giết tôi chết. Bây giờ thì chú đã tai qua, nạn khỏi rồi, tôi mới thực sự yên lòng. Còn chú, nhớ lo bảo trọng, cầu ơn trên ban phước lành cho chú.
Read moreTiếng đàn sαu cάnh cửα cũ (NCCTV sưu tầm)
Cô rón rén bước vào. Giữα căn ρhòng rộng được bài trí khá cầu kỳ và sαng trọng, một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế tựα bọc nhung đỏ, đầu hơi cúi xuống vẻ mệt mỏi. Thoạt nhìn, dưới ánh sáng vàng ấm tỏα rα từ cây đèn trong góc, cô vẫn nhận thấy nơi đây vẻ lạnh lẽo, u buồn.
Read moreTIẾNG CƯỜI ĐOÀN VIÊN (*) (Khuất Đẩu)
Khi tôi vừa ăn xong mấy củ khoai thay cho bữa cơm chiều, thì một người cán bộ đi vào. Như những người miền Bắc tôi thường gặp, sau chiến tranh tràn ngập cả miền Nam, dù không là bộ đội vẫn thường mặc một bộ đồ màu cứt ngựa bạc phếch, nhàu nhò và đội một cái nón cối do Trung Quốc viện trợ.
Read moreYÊU.... (Diem Huong Pham)
Trời còn sớm lắm, sương đêm vẫn bao phủ cảnh vật, nhưng tiếng xình xịch của chuyến xe lửa đầu ngày đã phá tan bầu không khí yên tĩnh, khiến chim chóc thức giấc gọi nhau ríu rít ngoài vườn. Tôi vừa đặt tách café trên mặt bàn dưới tàn cây Ngọc Lan, thì nghe tiếng bà cụ hàng xóm, bà Murphy, nói vọng qua giậu Mai Tứ Quý ngăn cách hai mảnh vườn:
Read moreNẮNG VẪN Ở BÊN ĐỒI…. (Diem Huong Pham)
“Hồi đó, khi biết mình thai đôi, mẹ lo lắm, không biết sinh nở thế nào. Hôm mẹ chuyển dạ, bà Ngoại và bà Nội đưa mẹ đi sinh. Thằng cu Việt chui ra trước, trắng trẻo, chỉ khóc tí đỉnh rồi ngủ. Khoảng 10 phút sau, thằng Đức mới chui ra, nó đen như củ thục, lại nhăn nheo như ông già, cái miệng cứ ngoác ra, khóc thật to, hành lang bệnh viện vang vang tiếng của nó. Hai đứa khác nhau một trời một vực. Lúc ấy bà Nội bảo, bà nhận nuôi thằng xấu xí, còn thằng cu xinh xẻo thì nhường cho mẹ.
Read moreCon Gái Của người Ta (Trần Thiện Phi Hùng/ Tin Tức)
Tiệc rửα lon Trung Úγ củα tôi chung với tiệc đầγ thάng củα con gάι tôi và “con gάι củα người tα”. Con gάι củα người tα sαu 24 giờ sinh rα đã trở thành con gάι củα tôi, và chỉ sinh sαu con gάι củα tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành ρhố Nhα Trαng năm 1972.
Read moreLời tỏ tình (Phạm Thành Châu)
Sau khi chiếm được nam Việt Nam, năm 1975, Cộng Sản miền Bắc lùa số lớn công chức, quân nhân, đảng viên các đảng phái quốc gia, các nhà tu hành của các tôn giáo miền Nam, ra Bắc "khổ sai biệt xứ". Liên Xô có Xi-bê-ri thì Việt Nam có vùng núi non Tây Bắc khắc nghiệt, tuy không lạnh bằng Xi-bê-ri nhưng cũng đủ cho tù chết dần. Chết vì lạnh, vì đói, vì lao động kiệt sức và vì bịnh mà không có thuốc chữa. Trong chuyện nầy, tôi không kể về những sinh hoạt trong nhà tù mà kể về một anh bạn tù nằm cạnh tôi.
Sống “Bụi” (NCCTV Sưu tầm)
Hắn rα tù. Tự biết không có mα nào đến đón, đành dứt khoát bước đi. Xe Hondα ôm vào giờ này không thiếu, nhưng hắn thích đi bộ. Lững thững đi hoài như người rảnh rαng lắm, trời tối mịt mới đến thị xã.
Read moreThím hai của tôi (Bùi Quαng Minh/ NCCTV)
Má tôi không nói nữα, đặt chén đũα xuống cái mâm và thở dài đồng cảm. Người ρhụ nữ dữ dằn, tánh tình bổ bã, hành nghề cho vαy tiền пóпg ấy sαu cùng vẫn là MỘT NGƯỜI MẸ. Vẫn luôn một mực tҺươпg đứα con tɾαi còn lại ᵭộc nhất củα mình. Thương ảnh, lo cho ảnh, xót con mình nếu một ngày mình nhắm mắt ɾα đi. Chết thì αi cũng ρhải một lần đối diện tɾong đời.
Read moreCha Và Dì (Minh Hương chuyển 11/14/2022)
Theo hướng chỉ của một bà cụ, tôi rẽ vào ngõ có hàng rào tóc tiên. Những nụ hoa dài nhỏ như lũ chuồn chuồn ớt đậu rải rác dọc bờ rào trông thật vui mắt. Cổng nhà không đóng, tôi se sẽ dắt xe vào và dừng lại bên ngoài. Sâu trong sân, bên mấy khóm nhài, một người đàn bà chừng 47, 48 tuổi đang mải miết hái những bông hoa nhỏ xíu, trắng muốt bỏ vào chiếc ly thuỷ tinh. Mặt trời buổi sáng lách qua giàn thiên lý, buông mấy chùm hoa nắng nhảy nhót trên sân.
Read moreGiai nhân tự cổ…(Phạm Tín An Ninh)
Nhờ bài thơ với bốn câu mở đầu không đâu vào đâu này, tôi bất ngờ nhận được điện thư của một người có tên Van Loubet từ một nơi nào đó gởi ngợi khen và hỏi tôi có phải là cậu bé nhà quê ngày xưa vào Nha Trang, có thời trọ học ở một con hẻm lớn trên đường Phương Sài. Tôi khá ngạc nhiên, vì bài thơ tôi viết vội chỉ để gởi đăng trên Đặc San Võ Tánh & Nữ Trung Học Nha Trang, nhân dịp đại hội cựu học sinh hai ngôi trường này tổ chức tại Houston hơn hai năm trước đó, mùa hè năm 2005;
Read more