Theo thuyết giáo của nhà Phật, khi ta sống, cái gì ta cho thì cái đó chính là tài sản, ở lại với ta. Phải chăng, những thứ quý giá mà cô đã cho, đó chính là những vai diễn, những môn sinh mà cô đã nhọc công đào tạo để làm nên một thế hệ cải lương vàng son, vang bóng một thời.
Read moreTôi có sai không ? (PHÙNG HI)
Tôi có sai? Hình như sai, rồi hình như không sai? Tôi sẽ chối tội nếu ai đó biết. Tôi sẽ quẳng cái lương tâm chết bầm để ngủ yên. Tôi đè dễ dàng cái thiện lương yếu ớt, sau bao năm bị bào mòn bởi lắm thứ giả trá, dám ngóc đầu dậy.
Read moreCon Lọ Lem (Duy Xuyên/Tacoma)
Nhìn biển
Biển là con bé trôi sông lạc chợ, lang thang, quần áo tơi tả, đang đứng khóc mếu máo tại bờ biển Nha trang, được mẹ tôi thương hại đem về nuôi. Con bé không biết tại sao nó bị lạc cha lạc mẹ, trong một đoàn người tản cư, chạy tán loạn, khi con tàu của Pháp vừa cập bến Cầu Đá, Nha Trang, hồi năm 1941.
Read moreKỷ vật từ biệt (“Souvenir d’adieu” Pierre Bellemare - Đào Duy Hòa Phỏng Dịch)
Linn Anderson
Đọc câu chuyện TÌNH Mỹ - Nhật dưới đây thật cảm động. Người con trai Nhật đã chết vì Tình Yêu để chứng minh Tình Yêu của anh dành cho người yêu cô gái Mỹ là chân thật. Cô gái Lính Mỹ cũng chứng tỏ tấm lòng trong sạch không tham lam, mặc dầu khối tài sản đó thuộc về mình hợp pháp... Nếu tâm tính loài người hôm nay chỉ bằng một nửa của hai nhân vật Mỹ - Nhật trong câu chuyện "Tình Buồn" dưới đây, có lẽ xã hội loài người không phải tìm kiếm "Thiên Đàng hay Niết Bàn" ở đâu xa, mà đã có ngay trong thế gian này….
Read moreNhững Giọt Mưa Trên Vùng Đất Khô Cằn (Giao Thanh Phạm)
Chuyện cũ chẳng đứa nào nhắc lại bao giờ, nhưng riêng tôi thì có bao giờ quên được. Hôm nhận tiền trả nợ, Hải nói với tôi : “Ôi, ơn nghĩa gì, tình cảm trong đời nó phải như những giọt nước, bốc hơi bay lên trời, gom tụ đủ lại thì sẽ thành mưa, tưới xuống những mảnh đất khô cằn cho cây trái đơm bông”. Ghê thế đấy, cái triết lý của thằng nhóc qua Mỹ một mình mới hơn 20 tuổi đầu.
Read moreCộng Đồng Người Việt Tự Do QLD Úc Châu tham dự Lễ Hội Mùa Xuân ở Toowoonba (Phuong Ly Phan)
Phái đoàn của Cộng Đồng Người Việt Tự Do QLD do cô Kiều Oanh hướng dẩn đi tham dự Lễ Hội Mùa Xuân ở Toowoonba.
Read moreNgày của các ông bà “lão”! (敬老の日) / Vũ Đăng Khuê
Vừa viết xong một bài về “Tết của các trẻ em, Kodomo no hi” 11/9, thì nhận được một mail riêng từ một ông bạn nhắc nhở là chỉ còn vài ngày nữa là “Keiro no Hi” (敬老の日) và yêu cầu viết một bài. Ngẫm nghĩ một hồi, lại vừa được “hưởng” 1 tô thì tôi… “Ừ” và …. thế là viết.
Read moreCó những mùa Trăng! (Vũ Đăng Khuê)
Mới đó mà đã mấy chục năm. Các em, các cháu, các anh, các cô chú ngày đó nay đã thành người lớn tay xách nách mang, các ông các cụ với dâu rể, cháu chít đầy đàn, có cụ đã chầu trời và có cụ vuốt râu chờ đợi ngày….
Read moreÁnh (Song Thao)
Việt Dzũng, Huỳnh công Ánh, Châu đình An,Phan Ni Tấn, Hà Thúc sinh và Nguyệt Ánh (từ trái sang phải). Nguồn Internet
Khi tôi hát, anh em trong đội ai cũng lắng nghe. Xong bài, mọi người ai nấy đều vỗ tay, riêng anh cán bộ, ngạc nhiên, đứng ngẩn ra: “Thế năm nay anh bao nhiêu tuổi?”. “Tôi 29”. “Vậy anh nghe đài Hà Nội bao giờ mà anh biết hát?”. “Tôi cả đời chưa nghe đài Hà Nội bao giờ. Tôi hát là hát theo từng nốt nhạc trong sách”. “Thế nà thế lào?”.
Read moreĐÔI ĐŨA TRONG VĂN HOÁ Á ĐÔNG (Thiên Cầm)
Đôi đũa là vật dụng phổ biến tại các nước Á Đông, hình dạng của nó cũng rất phù hợp với thói quen ẩm thực tại xứ sở này. Do ảnh hưởng qua lại lẫn nhau về văn hoá, Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên đều dùng đũa trong bữa ăn, nhưng mỗi nơi lại có những thay đổi nhất định.
Read morePHÉP NHIỆM MẦU CÓ THẬT (NTMN - Đà Nẵng)
Nguồn internet.
Con gái tôi lớn lên như một phép màu cuộc đời đậu xuống cuộc sống khốn khổ và bất hạnh của tôi. Cùng với chiếc xe lăn con vượt qua bao gian khó để đến với những ước mơ của riêng con. Con vượt qua bao kỳ thi học sinh giỏi, qua bao thử thách của số phận để đón những điều tốt lành. Con thi đỗ vào Đại học Ngoại thương, một ngôi trường mà bao bạn bè lành lặn khác, có điều kiện sống tốt hơn con nhưng vẫn không với tới. Con trở thành sinh viên đại học trên chiếc xe lăn, và ngày tốt nghiệp đại học, con được một công ty lớn mời con về làm việc.
Read moreHẠT TÍM - Quê Hương Trong Nỗi Nhớ (Thơ/Nhạc Việt Khanh - Tuệ Vân trình bầy)
Bài hát này chỉ đưa ra một vài mảnh đời đau thương mà đã được nhìn thấy trên quê hương Việt Nam kể từ sau tháng 4, 1975.
Read moreMày là thằng hèn! (Lê Thiệp)
Văn Chi vẫn đứng đó như trời trồng, hai họng AK chĩa vào ngang ngực. Khi người cán bộ vừa dứt tiếng, hai viên công an sáp vào còng hai tay Văn Chi quặt ra sau, đẩy nạn nhân ra chiếc xe Jeep mui trần đậu bên lề đường. Mọi sự xảy ra không đến mười phút.
Read moreDù sao đi nữa, tôi vẫn yêu “Em” (Vũ Đăng Khuê)
Phở là đại bổ, tốt bằng mười thang thuốc bắc
Quế, phụ sâm, nhung chưa chắc đã hơn gì
Phở bổ âm, dương, phế, thận, can, tì
Bổ cả ngũ tạng, tứ chi, bát mạch…
MƯỜI ĐIỀU BI AI CỦA DÂN TỘC VN (GS Nguyễn Văn Tuấn)
Hình: Câu nói nổi tiếng của cụ Phan Châu Trinh thời thực dân Pháp đô hộ, xem ra vẫn ứng nghiệm với thực trạng nước ta hôm nay.
Ông chủ trương học từ các quốc gia tiên tiến như Pháp: “Nước Pháp là một nước làm tiền đạo văn minh cả hoàn cầu, nay hiện bảo hộ nước ta, mình nhân đó mà học theo, chuyên dụng tâm về mặt khai trí trị sinh các việc thực dụng. Dân trí đã mở, trình độ một ngày một cao tức là cái nền độc lập ngày sau ở đấy.”
Read moreCon ơi ! ... Bây giờ con ở đâu? (PHILATO)
Bác Thôi ơi! Bác lưu luyến nhìn cháu lúc cháu ra về mà trong lòng thầm mong đó là thằng Thế để tuần sau nó trở lại thăm bố, nhưng nó chưa kịp trở lại thì bố đã ra đi, như thế cũng xong, giờ này bác thảnh thơi nơi chín suối, không còn buồn phiền gì nữa còn hơn là sống vất vưởng bên con mà chúng không muốn biết mình còn hay mất!
Read moreJ'ai rêvé de vous (Lucienne Delyle 1917-1962)- Nhạc nhẹ cuối tuần -
Trời sao (nguồn internet)
I dreamed of you
When spring spreads its drunkenness,
I dreamed of you
When winter returned and its days so short …
Duyên Phận (Thơ Nga Trần)
Vì nụ cười đẹp tựa ánh bình minh
Hãy tự tin trao cho người đối diện
Dù ngoài kia là dòng đời vạn biến
Thì nụ cười vẫn bất biến an yên.
Chiếc Giường Tre Bông (Tường Lâm)
Ruông mía
Bà Cả Quờn giậm chân, đay nghiến từng lời: – Ðây là cái giường tội lỗi, cái giường để mày làm đĩ, trai trên gái dưới của mày. Khanh ơi! Ðốt giường xong tao đốt quán mày luôn! Trời ơi! là trời!!! Ngọn lửa phựt dầu, các thanh tre bông vừa bén lửa, mọi người kể cả tôi la lớn: – Có con rắn bò ra. Con rắn to và dài bằng nửa chiếc đũa ăn, ba khoang trắng, đen, đỏ cuống quít bò nhanh ra khỏi đống lửa. Ai đó đứng sau lưng tôi nói: – Rắn này tên là rắn chúa nàng, ba khoang, cắn ai kể như trời cứu.
Read moreTHẰNG KHÙNG (Thanh Ngang Trên Thập Tự Giá) - Phùng Quán kể lại.
Cha Chính Vinh (Linh mục Gioan Lasan NGUYỄN VĂN VINH (1912-1971))
Mình cúi xuống sát người anh ta, gọi hai ba lần, anh ta mới mở mắt, chăm chăm nhìn mình. Trên khoé môi rúm ró như thoáng một nét cười. Nước mắt mình tự nhiên trào ra rơi lã chã xuống mặt anh ta. Anh ta thè luỡi liếm mấy giọt nước mắt rớt trúng vành môi. Anh ta thều thào nói: – Tuân ở lại, mình đi đây… Đưa bàn tay đây cho mình…
Read more