30-4...Ít ai trong những người tỵ-nạn chúng ta không hồi tưởng lại ngày này năm 75 mình ở đâu, làm gì?, và tôi thì muốn kể lại những đều mình thấy gì trên đai-lộ Thống-Nhất lúc mấy ông "cách-mạng" vào...
Nói đến sự sụp đổ của bức tường Bá-Linh, nhân loại nghĩ ngay đến sự cáo chung của Cộng-Sản Đông-Âu & Liên-Xô, nhắc đến sự sụp đổ của Chính quyền VNCH, “bằng” chiếc T54 húc cổng dinh Đôc-Lập, riêng tôi thấy láo khoét không chịu được, giống như Mặt Trận GPMN “giải phóng” Miền-Nam. Gần nữa thế kỷ sau chiến tranh (đất nước thống nhất, lòng dân chỉ có người CS là nói thống nhất), báo chí “vàng”, “đỏ”, Tây+Ta đều quen miệng nhắc đến T54 húc cổng dinh Đôc-Lập như sự chấm hết của chính quyền VNCH, họ vô tình, “a-tòng” hay tường trình tin tức từ quán cà-phê, mà quên đi đều tối quan trọng đã song hành với nhân loại là: Lịch-Sử phải là sự thật.
Là người của “bên thua cuộc”, giờ phút “lịch-sử” đó tôi đứng tại vòng xoay sau lưng nhà thờ Đức-Bà, chạy chiếc Vespa Sprint từ Tự-Do lên đến ĐL Thống-Nhất (từ Lê-Thánh-Tôn lên đây không có người), tính tò mò, tôi dự tính lên HT-Tự rồi xuống lại Công-Lý qua cổng Dinh xem chơi thì tôi bị chận lại ngay ĐL Thống-Nhất. Có khoảng trên 30 chiếc xe Honda SS.67, 68, dame, và đa số là 90 Benly, mỗi xe đều 2 người, hơn một nữa mặc đồ dân sự và số còn lại mặc “sắc phục” mà ta thường thấy ở những người GPMN tại niền Nam: nylon dầu xanh màu cỏ úa, họ mang nhiều khẩu súng tiểu-liên lạ, họ chạy rãi một khoảng dài từ phía Thảo-Cầm-Viên đi lên, gặp họ ngay ngã tư nầy, khi thấy tôi người duy nhất chạy thẳng góc với họ, một người trong số họ khoát tay chận lại và la lớn nhiều lần: “Dừng lại cho xe tăng giải phóng vào !”, môt chiếc Honda khác dừng lại giữa ngã tư nầy để làm nút chận. Nhóng mắt về phía TCViên chưa thấy gì, tôi lùi xe và gác chân lên những trụ xi-măng ngắn, thả nằm xếp thành hình đa-giác làm vòng xoay sau nhà thờ Đức-Bà chờ…, nghe tiếng xích phía Thảo-Cầm-Viên (xe tăng vào đường HTTự quẹo Nguyễn bỉnh Khiêm), chiếc T54 dẫn đầu có khoảng cách khá xa những chiếc phía sau. Là dân Thiết-Giáp của “bên thua cuộc” tôi nhìn chiếc xe với nhiều ý nghĩ…*Trên xe không còn chổ trống, rất nhiều bộ đồ dân-sự trong số đó, phải nói là họ “bu” trên xe, ngồi đầy như thế nầy thì đúng là chỉ vào chổ…không người !?, xe không thể nào xoay xở, phản ứng khi hữu sự. *T54 bánh căng hơi cao, nguồn kéo phía sau, không có bánh đỡ nên trên đường nhựa tốc độ 20-25 Km/giờ giàn xích như muốn nhãy ra khỏi bánh căng!, lỡ trật xích, xe quay vòng ít ra cũng có cả chục “đồng chí” hy sinh giờ thứ 25!, *Với chúng tôi, xe thiết-giáp di chuyễn phải có khoảng cách đều từ xe nầy đến xe kia, ở đây xe “tiên phong” một mình cách xa “đồng đội” đúng là vào “tiếp thu”!. Đoàn xe Honda đã lên đến dinh đậu trên lề cỏ phía trước cổng dinh, từ đây nhìn lên; chiếc T54 đầu tiên đã đậu bên góc phải Thống-Nhất & Công-Lý trước cổng dinh, thì chiếc thứ 2 mới đến chổ tôi đứng, những chiếc sau có khoảng cách đều và gần nhau hơn, không nhiều người bu như chiếc đầu, 4- 5 chiếc T54 đã đậu trước cổng dinh trên ĐL Thống-Nhất, (có 1 chiếc M.48 đã đậu trên Công-Lý phía HTTự từ lúc nào, nòng 90 ly cất cao về hướng theo chiều Công-Lý), thấy hầu hết người trên xe tăng đã xuống đất. Một chiếc SS.67 không xài giảm thanh rú ga thật lớn chạy từ phía Nguyễn-Du ra Q.T. Kennedy, tôi quẹo vòng xe lại tính gặp anh nầy để nghe ngóng xem có chuyện gì xãy ra phía đó không ?, nhìn và nghĩ anh ta cũng là “bên thua cuộc”, tôi la lớn: “Có gì bên đó mà chạy dữ vậy huynh ?”, tôi nghe được: “…lỡ thằng nào nỗi máu nỗ súng, không còn đường về với vợ con !”, anh quẹo bên hong Bưu-Điện ra Hai bà Trưng, tôi chạy đến đứng lại chổ cũ… thấy “bên thắng cuộc” quây quần trước cổng Dinh, coi như xong…tôi chạy lên hướng hồ con rùa, quẹo Phan đình Phùng về ngã Bảy..
Sở dĩ tôi tò mò chạy lên dinh Đôc-Lập vì ngồi trong nhà nghe D.V.Minh và N.H.Hạnh lập lại hoài trên TV ngột ngạt quá, ra ngoài cho dễ thở, đến trước rạp Long-Vân phía Trần văn Vân (ngã bảy) bên tủ thuốc lá lề đường tôi thấy có 2 “trự” vừa xuống xe lam, tuổi khoảng 40, có ăn mặc cho khác đi cỡ nào nhìn là biết bộ-đội, lại đang cầm giấy báo cuộn tròn, ngụy trang lá cờ trong nầy chứ còn gì nữa !, họ đang hỏi nhỏ chị bán thuốc lá đường đến dinh Tổng-Thống - dân SG chỉ gọi dinh Độc-Lập, đứng đó nghe và biết họ là ai…chắc là một cánh quân nào đó muốn đơn vị mình là người cắm cờ đầu tiên !, tò mò tôi về lấy xe chạy lên SG.
Từ bùng binh ngã sáu Lê văn Duyệt, xuống phòng vé AirVN ra bùng binh Quách thị Trang đến Nguyễn-Huệ sinh hoạt như bình thường, đến góc Lê-Lợi & Nguyễn-Huệ thấy khoảng mươi người bu quanh và tri-trô bên 1 người nằm dưới đất trước tượng TQLC, tôi nghiên chiếc xe dựa vè vào lề đường, rút chìa khóa tới xem thì thấy…ông LONG !, mắt còn mở, trên đầu máu đang chãy, một hai người sửa chân cho ông ngay ngắn và hình như muốn chụp hình tay ông cầm cái nón “cát-kết” trên ngực, thấy họ làm nhiều lần, vừa chết thân ông còn mềm, tay ông cứ duỗi thẳng, âm thầm đưa tay chào ông, tôi ra lại xe.
Điều tôi muốn nói là chuyện xe tăng CS húc cổng dinh Độc-Lập không có ngay lúc “bên thắng cuộc” vào đến cổng dinh, sau đó và bao giờ họ giàn dựng để quay phim tôi không biết. Từ đó tôi hay kể với người thân quen nghe chuyện nầy. Định cư tại USA, nhiều người khuyên tôi nên viết vì đó là sự thật mà !, tôi cũng muốn viết, nhưng…chưa viết bao giờ nên khó!, cái Folder trong document chỉ có 2 chữ “Biểu-Tượng” và lượm lặt đâu đó vài chi tiết của những ông nhà báo Ta +Tây nói về chuyện xe tăng “giải-phóng” đi đường nào, ai hướng dẩn vào dinh tôi sẽ kèm phía dưới. Đến khoảng đầu của thập niên trước, khi Tú-Gàn còn viết cho SaiGon nhỏ, tôi rất thích thú khi Tú-Gàn viết là chuyện húc cổng dinh Độc-Lâp là sau đó và do 1 Tr/Tá “bên thua cuộc” trong ngành truyền thông truyền hình làm đạo diển cảnh nầy để lấy điểm, vị nầy hình như được lưu dụng và đã quá vãng tại VN…
Ít ra cũng còn có người khác nữa biết chuyên nầy…Làm sao có chuyện căng thẳng phải cán cổng (nghĩa là có phản kháng!) mà camera lại được đặt ở vị trí quá lý tưởng như vậy, hình ảnh và video lấy từ hai phía bên trong cổng!.
“Tuyên truyền”, “xuyên tạc” hay thù địch ư ? – hãy thử xem trong chiến tranh có bao nhiêu người trong hàng ngũ miền Nam chạy theo “giải-phóng”, rồi bao nhiêu hồi chánh viên, bao nhiêu tù binh khi trao trả xin ở lại miền Nam ???. Người dân miền Nam sống trong địa ngục cần được “giải-phóng” nhưng khi đã được (?) giải-phóng có mấy ai “trong ngục tù” muốn đến vùng “tự do” để sống ?, và bao nhiêu triệu người từ miền Bắc “tự do” tràn vào miền Nam “ngục tù” ?, lịch sử dân tộc có chưa một cuộc tháo chạy khỏi đất nước như vậy !, giờ nầy vẫn còn trốn khỏi đất nước của mình dưới nhiều hình thức!. Có chăng chỉ là: Cánh cửa cuối cùng bảo vệ tự do, dân chủ, công lý, hòa bình đã bị xích sắt của quân xâm lược dày nát, và cũng từ thời điểm đó xích xe tăng của người chiến thắng lăn qua những đường phố của Thủ-Đô và phần còn lại của miền Nam tự-do.
Một điểm quan trong nữa là 30-4-1995, tròn 20 năm chiếm miền Nam, trên truyền hình TP phát cả tuần lễ ông Thận “thủ trưởng” đơn vị xe tăng vào dinh đầu tiên đã nói là xe tăng giải-phóng đã hết đạn từ ngoài cầu Xa-Lộ (ý ông nói đạn đại-bác). Thế mà có người dân biểu đối lập…bất trung nào đó đã viết rằng: xe tăng GP đứng trước cổng dinh bắn một phát đạn đại-bác để thị-uy !!!. Cũng cái tính tò mò tôi đã đến ngã tư Bảy-Hiền khi những xe T.54 bị bắn cháy còn đang bốc khói, tại cầu Thị-Nghè thì một chiếc M41 nằm tại đây!
Không quên sau khi chiếm miền Nam trên đài truyền hình TP luôn chiếu cảnh 3 “chiến-sĩ GPQ” 2 anh mang AK hai bên, kẹp anh cầm cờ xanh đỏ đi giữa, sát vai bước đều từ ngoài sân cỏ tiến vào tiền đình dinh như đi diễn hành với lời thuyết minh, chú dẫn: “Quân GP tiến chiếm dinh TT Ngụy!”, họ “tiến chiếm” như vậy!. Cộng thêm cái clips video T.54 húc cổng dinh mà camera-man ở bên phía HTTự, bây giờ search vào google bạn còn thấy thêm camera-man từ hướng Nguyễn-Du nữa, không tìm được cái clip thường chiếu sau 75, biết đóng kịch vụ nầy nên thời đó tôi nhìn rất kỹ, edit chồng chéo T54, T59 và có cả PT 76 trong đó nữa…
Bạn có thể lừa dối 1 số người trong một lúc, nhiều người trong vài lúc, nhưng không thể mãi mãi lừa dối được tất cả mọi người (Abraham Lincoln). Bây giờ thì 16 tấn vàng “THIỆU lấy” nhờ Liên-Sô bán đã nhẹ nhàng “khai báo” ở đây: http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/phong-su-ky-su/20150410/thuong-vu-dac-biet-ban-vang/731957.html
Bùi-Tín một người luôn tự nhận là người đã vào dinh Độc-Lập sớm nhất, như vậy là ông có trên chiếc tăng đầu tiên, nhất định Bùi-Tín phải biết không có chuyện húc cổng dinh trong lúc nầy, hay ông là người cùng đạo diễn vụ nầy ???
Tổng hợp báo Tây-Ta tôi có: (lúc đó chưa biết giữ những links, giờ đi mò lại mất thì giờ quá !)
-- Tiziano Terzani ký giả Ý viết : “khi xe đến đường HTTự thì gặp 2 xe M41 chận đường, nhưng rồi 2 xe đó bị tiêu diệt bởi xe tăng số 390 và 843 do Bùi-quang-Thận.. Bị chắn lối, chiếc 843 quẹo vào Mạc-đĩnh-Chi coi như bị lạc. Thấy 2 người lính VNCH trong quân-phục đứng bên đường bèn hỏi : “dinh Độc-Lập đâu?” một người không trả lời và người kia nói “tôi biết…” Thận lột bỏ áo trận của 2 người Lính đưa họ lên xe và quẹo phải, nhưng Thận không tin họ. Thấy một cô gái cỡi Honda Thận đứng thẳng trên tháp chỉ huy và la lớn : “Vui lòng chỉ cho chúng tôi đường đến dinh Độc-Lập” Người con gái nhìn chúng tôi trong ánh mắt kinh ngạc. Chắc đây là lần đầu tiên trong đời cô thấy những Bộ-Đội của L/Luợng GP. “Mấy anh đang trên đai-lộ Thống-Nhất Dinh kia kìa,ngay trước măt”, xe tăng 843 tiến tới dinh Đôc-Lập…
-- Ông Oliver Todd thì viết là xe số 879, Niel Davis thì là xe số 844, Alan Dawson tác giả 55 days, The Fall of S.VietNam xuất bản năm 1977 thì: Người chỉ đường cho xe tăng vào dinh ĐL là nữ du-kích Nguyễn-trung-Kiên, cô có mặt trên xe đầu tiên ủi sập cổng dinh Độc-Lập (không biết có phải cô nầy mà phim Cô-Nhíp của đạo diển Nguyễn trí Việt ra đời không ?)….
-- Còn báo chí trong nước thì xe mang số 843 với Thủ Trưởng Bùi-quang-Thận là xe đầu tiên vào và cán cổng dinh, có ông viết xe Tanks Giải-Phóng vào Hồng-Thập-Tự và quẹo Mạc đỉnh Chi ??, một cựu dân biểu miền Nam Lý chánh Trung thì viết khi vào dinh TT Ngụy, xe tăng GP đứng trước cổng dinh đã bắn một phát đại-bác để thị uy trước khi cán cổng dinh….