Hàng năm cứ tháng tám về lòng lại thấy bâng khuâng, trân trọng. Nghĩ về hình ảnh những người trai trẻ đã ra đi với lời thề giải phóng, mong cứu đất nước khỏi ách thống trị của chế độ Việt Cộng độc tài tham nhũng. Nhưng trời không chiều lòng người. Các anh đã nằm xuống vào một mùa thu Đông Tiến. Bài thơ này được viết trong sự dõi tìm bóng người đi, mỗi độ thu về.
-----
MAN MÁC THU VÀNG
Tuệ Vân
Mây trôi…
chiều nay
bước lang thang
Xạc xào…
vàng lá đón thu sang
Cợt đùa…
sợi tóc theo nàng gió
Ngẩn tìm…
mầu nắng, nắng chưa sang
Chiều về
man mác thu vàng.
*
Không gian…
chiều nay ngất hương say
Bâng khuâng…
giọt thu tấm vai gầy
Chiều lên…
rặng núi mây trời tím
Nhạt nhòa…
có tiếng vội chân xa
Chiều về…
man mác thu vàng.
*
Lung linh…
hồn thu ngát phương trời
Mây trôi…
về đâu nhắn đôi lời
Ngàn sao…
tinh tú lên hàng nến
Ngậm ngùi,…
vỗ cánh, hạc bay cao
Chiều về…
man mác thu vàng.
Chiều về…
man mác thu vang.
Tuệ Vân.
Tháng 8 tưởng niệm Đông Tiến.