Ai làm cho giáo dục sa đoạ thế này. Vậy mà nhiều người vẫn ngợi ca giáo dục xhcn!? (Mạc Van Trang)
——————
Trong "Bát Phố Hải Phòng (lần 1)", tại cảnh móc bướm (gọi là mẫu số) nhà thơ Bảo Sinh khoe:
"Tôi và Thiệp mỗi người được một phòng hát riêng, tiếp viên là sinh viên trường nhạc đẹp như cô tiên, nhưng mặt lạnh như kem. Tôi trông thấy cụt hứng ngay. Cô tiên ngồi cạnh tôi hoàn toàn vô cảm, làm gì mẫu số của cô thì làm, còn tử số thì cô say sưa bấm điện thoại, nhắn tin, nghe nhạc:
“Bướm làm tình, tay nhắn tin
Đó là phong cách tuổi teen bây giờ”
Tôi nhìn cô tiên vô duyên quá đành bảo cô thôi và xin mời cô về cho sớm chợ. Tuy có hơi tiếc vì cô trẻ đẹp quá. Cô tiên có lẽ cũng hơi ân hận. Cô bảo:
- Em và bạn do cấp trên điều đi chứ em không phải là tiếp viên nhà hàng". (hết trích)
Một bạn hỏi: Cấp trên nào, Ban Giám hiệu trường nhạc hay chính Phó Giám đốc công an Hải Phòng Dương Tự Trọng điều sinh viên đi tiếp khách?
Tra cứu thành phố cảng Hải Phòng thì hình như chỉ thấy có Trường Trung cấp Văn hóa nghệ thuật và Du lịch Hải Phòng. Hiển nhiên, trường này có đào tạo sinh viên âm nhạc. Còn có liên quan đến câu chuyện của Bảo Sinh hay không thì tự nhà trường lên tiếng phản bác Bảo Sinh chứ tôi không áp đặt.
Rào trước là tôi chỉ đặt câu hỏi từ chính hiện thực được miêu tả trong Bát phố Hải Phòng, thông có vấn đề, nhà thơ Bảo Sinh chịu trách nhiệm!
Cảnh chiêu đãi gái cho nhà văn được Bảo Sinh mô tả rất chi tiết. Dương Tự Trọng bao cả nhà hàng, cho xe công an đưa đón nhà văn, canh gác nội bất xuất ngoại bất nhập. Sinh viên không bị "điều" đi tiếp khách mà có thể chui lọt vào đó để kiếm tiền?
Nếu sinh viên không bị "điều" tức bị ép buộc, chúng việc gì phải "lạnh như kem" và nhanh chân chuồn sớm như tự giải thoát khỏi cạm bẫy người?
Tôi tin Dương Tự Trọng không ngu đứng ra điều động trực tiếp sinh viên mà phải thông qua lãnh đạo nhà trường. Nếu đúng như thế thì có thể lãnh đạo trường ở trong thế kẹt. Dễ hình dung lãnh đạo không chịu điều sinh viên theo "lệnh" thì xem chừng quân xã hội đen kéo đến nhà lãnh đạo đòi thiến... dái.
Lãnh đạo trường muốn hay không muốn, trong tình thế ấy tự thân nhà trường đã thành nhà chứa hoặc thành nơi môi giới mại dâm. Và biết đâu ở đó, có loại Mã Giám Sinh chuyên đi mua gái theo lệnh của Tú Bà?
Nhà trường cách mạng đào tạo sinh viên âm nhạc như kỹ viện ngày xưa đào tạo ra kỹ nữ để hầu hạ khách làng chơi?
Còn nhớ báo chí và dư luận ầm ĩ về sự vụ ở Hà Tĩnh (gần đây lộ thêm vụ Đăk Nông), hàng chục nữ giáo viên mầm non bị điều đi hầu rượu cho quan để gọi là "nhiệm vụ chính trị". Khi ấy chính nguyên Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ hồn nhiên trả lời trước Quốc hội: "Vui vẻ tí thôi mà!" Chưa kể Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ còn ra công văn quy định sinh viên bán dâm không quá bốn lần, có lẽ để.... còn giữ "trinh tiết"?
Bạn đọc hả hê về sự thật ở Hải Phòng được phơi bày trong Bát phố Hải Phòng như xem phim Bến Thượng Hải chứ tôi thì thấy cay mắt khi sinh viên ở đâu cũng là học trò mà tôi là thầy giáo. Ô nhục thay cho giáo dục! Giáo dục có dạy môn văn, trong đó chỗ nào cũng "tích hợp" đạo đức mà học trò nữ phải đi làm gái bao cho nhà văn. Có khốn nạn hơn Kiều trong Truyện Kiều không?
Vụ này mà im lặng làm ngơ thì những thằng khốn mang danh giáo sư, tiến sĩ đừng lên lớp leo lẻo cái mồm tố cáo chế độ phong kiến buôn thịt bán người và cất tiếng kêu thương cho thân phận nàng phụ nữ nữa nhé!
Chu Mộng Long