Đến bây giờ, đã hơn 3 tháng rưỡi Thành hồ áp dụng các biện pháp phong toả, siết chặt ở mức độ thiết quân luật. Nó tương đương mức độ kiểm soát ở nhà tù mà Việt Nam đang áp dụng, và nhà cầm quyền kéo lê nhà tù rảo từ Nam ra Bắc, nhưng dịch vẫn ở mức độ cao “ổn định”. Chưa có dấu hiệu thuyên giảm.
Từ lúc ngạo nghễ như ông Đam nói rằng “tôi cam đoan con virus sẽ không làm gì Việt Nam chúng ta đâu”, đến khi tổ chức bầu cử, làm CCCD, mở cửa cho Dân ăn chơi ngày 30/04 tới thi TN, thì nhà cầm quyền Việt Nam đã không thể lường được rằng, chính cái ngạo nghễ ấy mà Việt Nam đã trả một cái giá quá lớn, tổn thất về người và tài sản vô cùng nặng nề, hơn 600.000 ngàn ca nhiễm, hơn 15.000 ngàn người tử vong.
Cái giá quá đắt cho Việt Nam. Nếu nhà cầm quyền chủ động học tập cách phòng chống dịch của những quốc gia Châu Âu đã vừa trải qua đại dịch, thì cách phòng chống chủ động sẽ ngăn chặn hiệu quả, không để đến như bây giờ.
Hôm nay, ông Nên bí thư Thành hồ đăng đàn chưa rõ ràng rằng chống dịch chưa hiệu quả khả năng sẽ cách ly thêm 2 tuần?
Hai tuần hay hai năm cũng thế thôi. Vì cái các ông chưa thấy là cách chống dịch một cách ngu ngốc trong mấy tháng vừa qua đã đẩy tình trạng dịch bệnh nghiêm trọng như thế. Các ông nói chống dịch không hiệu quả, vậy 2 tuần tới đảm bảo có hiệu quả không? 2 tuần rồi có chắc không thêm 2 tuần nữa?
Hãy nhanh chóng mở cửa thành phố trong ngày 15/09 tới và chỉ áp dụng biện pháp 5k triệt để là đủ. Và cũng loại bỏ những yêu cầu thẻ xanh thẻ đỏ vì đó là những bắt buộc vi hiến, tiêm Vx là quyền mỗi người, ai cảm thấy an toàn về loại Vx mình chọn thì tiêm, không cảm thấy an toàn thì cũng không thể đẻ ra các loại giấy vi hiến.
Không thể áp đặt ý chí chống dịch thành một chủ trương chính trị mang tính Vi hiến mà ép buộc Dân tiêm Vx. Có chăng nên có các chính sách khuyến khích, không nên lạm quyền.
Tôi xin nhắc lại, hiện nay non 90.000 doanh nghiệp đã tháo chạy khỏi thị trường, FDI đang tính toán tìm thị trường thoáng và tốt hơn. Nếu không nhanh chóng chấp nhận sống chung với dịch, không nối lại chuỗi cung ứng, giữa hàng hoá xuất nhập khẩu, lẫn nguồn sản xuất trong nước, thì Việt Nam không chỉ sụp đổ nền kinh tế mà còn thất bại trong việc chống dịch bệnh. Vì tháng này qua tháng nọ chỉ loay hoay trong mấy cái nghị quyết vớ vẩn. Hãy nhìn thẳng vấn để và sống chung với dịch.
Một điều quan trọng sống chung là thay vì dồn tiền chi cho công an, sai nha quá lớn mà để tiền đó nâng cấp hệ thống y tế. Cũng như nâng cấp năng lực y tế bằng việc có các chính sách đãi ngộ cao cho Y bác sỹ, hãy rút hết công an mà dành tiền lo cho y tế, đảm bảo đội ngũ y luôn sẵn sàng làm việc. Bên cạnh đó, dành tiền quỹ mua Vx, qua Mỹ và Uk đàm phán mua Vx về tiêm, không chần chừ phút giây nào nữa.
Và điều cuối cùng. Để ổn định kinh tế lúc này. Chính phủ Việt Nam phải kích hoạt một chính sách vĩ mô là Ngân hàng nhà nước phải có chính sách tiền tệ phù hợp lúc khủng hoảng này. Trong đó bắt buộc giảm lãi suất cơ bản về 0%, hạ tỉ lệ dự trữ bắt buộc, đó là công cụ hiệu quả nhất đóng vai trò đòn bẫy kinh tế, để các NHTM hỗ trợ hết sức cho các doanh nghiệp khởi động lại sau thời gian dài trì trệ, cũng như giúp các doanh nghiệp khôi phục lại sản xuất sớm hồi phục nền kinh tế nước nhà.
Các ông kêu gọi suông đối với các NHTM bắt họ giảm lãi suất cho vay, nhưng người ta kinh doanh thì lựa chọn vẫn là lợi nhuận, bắt người ta giảm lãi suất thì khác nào cướp của người ta? Ngân hàng thương mại đâu phải là đơn vị công ích của Ngân hàng Trung ương để đơn phương bỏ tiền túi thay cho ngân sách hòng cứu nền kinh tế.
Các ông nhốt Dân cứng đã là vi hiến, đã thế còn không có chính sách hỗ trợ hiệu quả nào chỉ một số nhỏ tới tay người Dân. Còn lại, nhờ các nhà hảo tâm giúp đỡ, khi cho ký gạo, lúc cho thùng mì.
Còn các gói cứu trợ đa số chỉ phát trên tivi không có thực.
Một chính quyền lạnh lùng tới vi hiến, lại đắm chìm trong các quyết sách sai lầm chống dịch, đã gây tổn thất quá lớn cho đất nước về người và của nhưng lại vẫn trong mớ bòng bong.
Chính quyền như thế người ta gọi đó là một chính quyền tội phạm.