Chỉ những giai đoạn tiếng Việt bay bổng thì nền văn hóa mới thăng hoa, hay là ngược lại, thật khó có thể nói chính xác. Nhưng, có thể đoan chắc rằng một nền văn hóa xuống cấp luôn đi đôi với việc ngôn ngữ và cách dùng ngôn ngữ xuống cấp. Nó bị dùng sai là một chuyện. Nó bị xem thường mới là điều đáng nói. Khi tiếng Việt không còn được tôn trọng, văn hóa và xã hội sẽ không còn được tôn trọng. Con người cũng không còn được tôn trọng. “Tiếng Việt còn, nước ta còn”. Nhưng tiếng Việt bầy hầy, như đang thấy trên báo chí hàng ngày, trong các ca khúc được hàng triệu người nghe, thì “nước ta” còn gì?
Read moreHIỆU ỨNG HONG KONG (Manh Kim)
Cũng từ nhận thức và hiểu rõ việc mình làm, họ không hề lạc quan như được tưởng. Họ biết họ đối mặt khó khăn nào. Họ biết ngày mai có thể sẽ chết, như một cậu thanh niên thậm chí ghi lời nhắn “di chúc trong túi tôi” trên chiếc nón bảo hiểm, nhưng ngày mai cũng sẽ không đến nếu hôm nay họ chỉ lặng thinh ngồi nhìn tương lai bị cướp đi và thế hệ kế tiếp sẽ nhận lãnh một di sản tan hoang chỉ bởi cha anh họ đã chẳng hề làm gì.
Read more