Long Trần: Cuộc đời là con đường hai chiều! Nếu ở chiều này: có rất nhiều người rời bỏ nước Mỹ (không thích, ghét bỏ, theo gia đình, công việc , về hưu…) thì ở chiều ngược lại cũng có rất nhiều người mong muốn được đến Mỹ sống!
Dù bị chê bai này nọ…. thực tế cho thấy số người muốn vào Mỹ sống vẫn nhiều hơn số người muốn bỏ đi! Tại sao??? Giấc mơ Mỹ là gì? Kính mời quí vị đọc bài:
HOA XƯƠNG RỒNG TRÊN CÁT !!!!
(Hai Lúa/ Chuyện Làng Quê/ Long Trần chuyển)
Năm 2000, đến Mỹ, định cư ở thành phố Sioux City, bang IOWA, hai lúa nhận ra nhiều người thích đến Mỹ vì đơn giản là ở đây có rất nhiều việc làm….
Các lò mỗ heo, bò gà… thiếu lao động trầm trọng vì người Mỹ chính gốc họ không thích làm công việc đơn điệu và tẻ nhạt lập đi lập lại… trên dây chuyền nhà máy giết mổ!!!
Vì vậy, người Việt mới qua không biết tiếng Anh, ngay các cụ ông cụ bà U 70 muốn đi làm thì chỉ cần ghi tên đăng ký! Họ khuyến khích thưởng cho công nhân đang làm giới thiệu người mới vô, nếu người đó chịu làm việc quá 3 tháng (thời gian thử thách) thì người đem vô được thưởng 1000 đô Mỹ tiền cò!!!🤣😀😀
Mèn đét ơi! Lúc ở VN mới qua năm 2000 , một ngàn đồng là số tiền rất lớn, nhất là gởi về VN giúp gia đình thì… nó mát cái bụng lắm!🤣😀
Sau khi phỏng vấn (có phiên dịch viên người Việt, họ sẽ bố trí công việc tuỳ theo sức khỏe và khả năng! Có người lùn 1.4 m họ đặt cái ghế thấp đứng! Mạnh khỏe trẻ thì làm việc nặng (kéo thịt, cắt thịt) … lương cao hơn người già yếu: bỏ thịt vào túi ni lông hay dán nhãn….
Lương tối thiểu khi đó khoảng 6 đô một giờ nhưng thực tế người làm được trả cao hơn!
Thích làm thêm tăng ca trả gấp 1.5 hay 2 lần tuỳ theo ngày cuối tuần hay làm thêm do luật qui định!!
Vì thành phố Sioux City nhỏ nên hầu như ai cũng biết ai! Không có xe, không biết lái xe thì có người cho đi nhờ!!!!
Vì vậy dù không biết tiếng, không bằng cấp , già cả ốm yếu…. mà cứ thích làm thì sẽ có tiền!!!! Muốn làm sức nào có việc sức đó! Có người ngày làm 16 tiếng cũng OK salem!!!! Mấy người này dư tiền nhiều vì giá nhà cửa ở IOWA khá thấp… nhất là se phòng thì càng rẻ hơn… Tuần có khi làm 6 đến 7 ngày, mỗi ngày 16 tiếng… thì cuối tuần được nghỉ là rất thèm ngủ nên không hề tiêu xài…. Làm bao nhiêu dư bấy nhiêu!!! Niềm vui sống và hạnh phúc duy nhất là gọi điện thoại về VN ngày cuối tuần, được nghe người thân nói, thấy người thân mua nhà sắm xe hay điện thoại mới…!!!
- Ba ơi, bác ơi, cô ơi, chú ơi anh ơi… Sao không mua cái máy tính hay iPad để nghe tiếng…. và liên lạc
- Dạ ! Em bên này đâu có thì giờ đâu! Rảnh là ngủ bù!!!😆🤣🤣🤣
Nghiên cứu của Mỹ cho thấy 80 phần trăm con cái của những người nghèo khổ không biết tiếng Anh không bằng cấp đến Mỹ (thế hệ I) sau 10 đến 20 năm sẽ có cuộc sống trung lưu! Tại sao???
Thế hệ 1.5 (con cái họ thấy cha mẹ khổ cực nên cố gắng vừa làm vừa học). Giáo dục công lập từ lớp 1 đến 12 là bắt buộc và miễn phí. Vào đại học thì có thể vay tiền đi học rồi ra trường làm trả dần… Có sức nào học sức đó… Phần lớn sau một thời gian con cái những người di dân nghèo khổ đó sẽ trở thành kỹ sư, bác sĩ, dược sĩ hay những công nhân có tay nghề cao, hoặc có cơ sở buôn bán kinh doanh… như nhà hàng, tiệm nail…và họ không làm các công việc nặng nhọc như cha mẹ họ nữa!!! Khi người di dân thế hệ I về hưu, không ít gia đình có nhiều con cái rất thành đạt… Và họ ngắm nhìn cháu của họ , thế hệ di dân thứ hai, hội nhập hoàn toàn nói tiếng Anh, lái xe, ăn uống sinh hoạt giống như người Mỹ!!! Họ an nhiên hưởng thụ tuổi già, du lịch và vui vầy với con cháu mà không phải lo ai lên ai xuống ai sẽ là củi bị ném vô lò!!!🤣😆😃😃😃
Túm lại: Nếu ai đó ở VN có mức sống trên trung bình, có nhà cửa xe cộ, có tài xế, có ô sin … mà muốn qua Mỹ sống để hưởng thụ thì… sẽ te tua và thất vọng!!
Tại sao? Vì ở Mỹ cỡ Bill Gates còn phải tự lái xe! 🤣🤣🤣
Nói một cách khác, nước Mỹ sẽ là thiên đường, là miền đất hứa cho những ai có khát vọng, muốn dấn thân và sống cho một mục đích cao hơn xa hơn , cho tương lai con cháu , cho người thân, cho khoa học, cho nhân loại…) và sẽ là địa ngục cho những ai đang có cuộc sống sung sướng người hầu kẻ hạ ở quê nhà mà muốn đến Mỹ hưởng thụ và làm le…
Vì sao! Ở Mỹ tổng thống cũng như dân thường, bình đẳng trước pháp luật!! Chạy xe sang, đeo vàng hay hột xoàn to, đồng hồ đắt tiền… ở Mỹ chẳng ai thèm dòm! Có khi làm mồi cho trộm cướp!😅🤣🤣🤣
I can you, I van you! Nếu you có tiền, có địa vị và muốn hưởng thụ cho bản thân thì ở VN sướng hơn!!! Đừng qua Mỹ ở mà hối hận!!! Xạo chết liền!🤣🤣
PS: Không phải ai đến Mỹ cũng thành công!
Sòng bài khắp nơi, cần sa, súng ống được phép mua bán tự do…. Có người sa vào cờ bạc hút xách làm gia đình tan nát… Con cái chán đời… bỏ học ra đường theo băng đảng… bắn giết nhau tù tội… cũng không ít! Đó là mặt trái của một xã hội quá tự do!!! Phần lớn là do duyên nghiệp của mỗi người!!!
Chẳng ai bắt buộc mình vào sòng bài hay hút cần sa hết! Hai lúa yếu nên không dám ra gió! Tránh thiệt xa, không chơi không thử cho nó lành!!!🤣🤣🤣🤪
Tôi viết đến đây mắt tôi rơi lệ vì em, bông hoa xương rồng trên cát của tôi ơi!!
Bị cha bỏ rơi từ nhỏ, mẹ nghiện cờ bạc làm chuyện phi pháp vào tù ra khám như cơm bữa!!!
Cuộc đời em là một chuỗi ngày theo mẹ ở ít bữa sau đó vào trại mồ côi khi mẹ vào tù!!’
Mẹ đi đâu đem em theo đó!!!
Chao ôi!!
Còn cha
Chân con gót đỏ như son!
Một mai cha chết gót con đen sì! (Ca dao)
Còn mẹ, mẹ thương tiếc mẹ bù chì!
Mẹ mê cờ bạc… còn gì cho con??!!
Kỳ lạ thay, bạn đọc quí mến của tôi ơi, cậu bé như cây xương rồng trên cát…trong sa mạc, có một sức sống và lòng hướng thiện mãnh liệt! Khi lớn lên cậu viết thư cho mẹ trong tù:
“ Mẹ vô vàn yêu thương của con!
Xin mẹ hãy tha thứ cho con khi con từ chối đi theo mẹ hết nhà tù này đến nhà tù khác để được gần mẹ! Mặc dù con rất thèm một mái ấm, khao khát được mẹ ôm hôn nhưng con sẽ không theo mẹ nữa !!!
Con sẽ ở một trại tế bần cố định để tập trung vừa làm vừa học!!! Con sẽ không đi vào vết xe đổ của mẹ! Khi nào mẹ thay đổi hay có dịp thì đến thăm con”!
Như một phép màu của Thượng Đế, từ nhà tế bần ra em cố gắng vừa làm vừa học!!! Tinh thần vượt khó của em làm các giáo sư của Đại Học Harvard xúc động, họ cấp cho em học bổng!!!!
Hôm tốt nghiệp thì người mẹ cũng được ra tù và đến tham dự! Hai mẹ con ôm nhau khóc làm nhiều người khác cũng rơi lệ!!!!
Người mẹ được đứa con cảm hoá hoàn lương và ôm cháu nội, đưa cháu nội đi học…
Em ơi Đời hai lúa cũng trải qua bao cay đắng nhọc nhằn nhưng chưa đến nỗi như em! Cho tôi được cúi đầu bái phục em vì em là tấm gương sáng cho bao người khác và tôi học hỏi !!!
Giấc mơ Mỹ là gì? Là nơi mà tất cả mọi người, bất kể nguồn gốc màu da (như hoa xương rồng trên cát là một ví dụ) có quyền, có rất nhiều cơ hội và có sự bình đẳng về cơ hội để tiền thân! Và quan trọng nhất là được tự do theo đuổi những khát vọng đời mình để biến nó thành sự thật!
-------------
Ý đóng góp từ độc giả Thuydung SD:
Bài viết rất hay, chính xác và thực tế. Tuy nhiên bạn nói “vào đại học có thể vay tiền sau này trả dần…” điều đó đúng với những gia đình có income cao. Còn những gia đình nghèo hay low income con cái đều được chính phủ tài trợ chi phí (financial aid). Ngày xưa mình cũng là một trong những người đó, được chính phủ cho tiền học đại học kể cả tiền ăn ở, tất cả đều free, ra trường không cần trả lại. Ở Mỹ càng nghèo càng được hưởng nhiều phúc lợi xã hội. Mỹ thật sự là land of opportunities.
Cảm ơn bạn đã viết một bài rất sâu sắc.