Bức Tượng Thương Tiếc Nghĩa Trang Quân Đội
Bác sĩ Trần Xuân Dũng
Bất-động ngồi trên xa-lộ
Trầm tư súng đặt ngang đùi
Chiều buông, nắng ngang nửa mặt
Mắt nhìn, sao ánh không vui
Anh là ai hay là tượng
Về từ mọi ngả quê-hương
Bình-Giả, rừng cao-su thẫn
Kontum, đất dỏ nhiều sương
Bóng anh dân đã từng gặp
Quanh khu rừng núi Bồng Sơn
Dường như chân đèo Phủ-Cũ
Máu trên vai áo đã sờn
Quê em ngày còn thơ-ấu
Rất nghèo, trên đất Gio Linh
Anh đã nhiều phen chiến đấu
Ra tử nhiều hơn vào sinh
Nhắc tới tên vùng Quảng-Trị
Anh ngời áng mắt hiển linh
Rồi Đông –Hà, sông Thạch-Hãn
Bâng-khuâng như nhớ người tình
Anh là Thiên Thần Mũ Đỏ?
Ngực còn lấp lánh huy-chương
Ôi chao! Em chưa nhìn rõ
Dường như máu rỉ bên sườn
Lãng đãng áo anh đổi sắc
Hoa rừng đã đổi mầu đen
Huy-hiệu trên vai nhoè biến
Mọi quân binh chủng thay phiên
Anh nnhư Kình-Ngư, Ó-Biển?
Cánh tay “Sát Cộng” ngang tàng
Anh là Thuỷ Quân Lục Chiến?
Mùa hè đỏ lửa hiên-ngang
Em muốn mời anh ly nước
Rót từ dừa xứ Tam-Quan
Đôi môi anh sao mím chặt
Lạnh như đồng đúc khô khan
Đêm sâu em nghe rờn rợn
Mắt anh rực lá quốc kỳ
Hãnh-diện đền ơn tổ-quốc
Chiến trường nào anh ra đi?
Bác sĩ Trần Xuân Dũng
Trich “Như Sóng Thần Lên”