Việc cộng đồng Mỹ gốc Việt có tỷ số ủng hộ Tổng thống Donald Trump cao nhất (48%, theo AAPI) trong khối cử tri gốc Á, có lẽ không gây bối rối cho ai nhiều như cho Frank Snepp, người phục vụ tại Việt Nam từ 1969 đến 1975.
Frank Snepp, một nhà báo chuyên về phóng sự điều tra, tác giả cuốn ''Decent Interval: An Insider's Account of Saigon's Indecent End Told by the CIA's Chief Strategy Analyst in Vietnam'', còn là nhà phân tích chính về chiến lược Bắc Việt của cơ quan tình báo Mỹ (CIA) tại Sài Gòn, trong cuộc chiến Việt Nam.
Phản ứng trước sự ủng hộ người Mỹ gốc Việt dành cho Tổng thống Donald Trump, ông Frank Snepp dàn trải tâm tư mình trong bài 'Vietnamese Friends and Other Patriots: Trump Doesn't Deserve You.'
''Là một nhân viên CIA đã đến công tác tại Việt Nam nhiều lần, và là tác giả của hai cuốn sách về sự sụp đổ của Sài Gòn, cũng như tình cảnh của đồng minh, tôi thấy mình có một mối quan hệ và tình cảm đặc biệt với người Mỹ gốc Việt trên khắp nước Mỹ.'' Ông viết.
Nhưng 'quan hệ đặc biệt' đó không giúp Frank Snepp hiểu được tại sao rất nhiều người Mỹ gốc Việt lại muốn ông Trump đắc cử thêm một nhiệm kỳ nữa.
''Tôi rất thất vọng khi biết có bao nhiêu người trong số những người cùng hàng ngũ với tôi này, những người mà vì kinh nghiệm cay đắng lẽ ra phải ghét Donald Trump, lại vẫn cứ ủng hộ ông ấy.'' Ông bộc bạch trong bài viết.
Và nằn nì:
''Chao ôi, bạn bè người Việt của tôi ơi, qua sự tán thành dành cho nhà tiên tri giả này, các bạn đã bỏ qua những hô hào phân biệt chủng tộc, thái độ khinh thường của ông ta với người kém may mắn nhất trong xã hội, và quyết tâm làm cho chúng ta chia rẽ của ông ấy.''
''Nếu bạn tin rằng "con người đạo đức" này sẽ đến bên bạn trong giờ phút bạn cần nhất, như khi Sài Gòn thất thủ, thì tôi có lời cảnh báo cho bạn: "Người Kurd". Khi những đồng minh dũng cảm này trở thành sự bất tiện với chính sách 'khi thế này, lúc thế khác' của Trump ở Syria, ông ta sẽ đơn giản bỏ rơi họ. Lần này, sẽ không có bất kỳ trực thăng khẩn cấp nào được đưa đến để mang những người bị bỏ rơi ra khỏi nơi nguy hiểm.''
''Và nếu lỡ bạn có nghĩ rằng những đóng góp khôn lường mà bạn đã làm cho đất nước này sẽ cho phép bạn hưởng bất kỳ sự đối xử đặc biệt nào từ Trump, thì hãy suy nghĩ lại. Mới năm ngoái, Trump đã hủy bỏ thỏa thuận với Việt Nam từ năm 2008, tìm cách trục xuất một số người tị nạn, trong một phần chính sách nhập cư của ông.''
Trả lời câu hỏi của BBC News Tiếng Việt là điều gì đã khiến ông viết một bài viết thống thiết như thế, ông Frank Snepp nói:
"Tôi phục vụ rất lâu trong cuộc chiến Việt Nam với cơ quan CIA, và vì thế có một mối quan hệ và tình cảm đặc biệt với những người Việt tôi làm việc với, và trở thành người tị nạn sau cuộc chiến. Tôi vẫn liên lạc với họ, tôi thực sự quý trọng và yêu mến những người bạn này, và rất để ý đến khuynh hướng chính trị của họ.''
''Tôi đã sắp xếp ý tưởng để chuẩn bị viết bài này lâu rồi, với mục đích thổ lộ tâm can với tất cả những người ủng hộ Trump, không chỉ riêng với người Việt. Nhưng điều làm tôi muốn viết cho bạn bè người Việt, và những người cùng hàng ngũ với tôi tại Little Saigon, Quận Cam, California, là một số Tweets của những người Việt ủng hộ Trump, đăng ngay sau khi ông Trump đàn áp người biểu tình Black Lives Matter. Ông Trump cho người dẹp biểu tình ôn hòa, chỉ để ông ta chụp tấm hình với cuốn kinh thánh trước một thánh đường trước cửa Nhà Trắng. Những tweets này ca ngợi Trump là người 'kính sợ Chúa', người bảo vệ tôn giáo, là điều làm tôi hết sức bất bình.''
Frank Snepp: Ngay cả với tiêu chuẩn của Đạo giáo, người đàn ông này không phải là một người yêu Thượng Đế. Khuynh hướng kỳ thị chủng tộc của ông, khuynh hướng thích sỉ nhục những người kém may mắn trong xã hội của ông, thói quen khiến mọi người bất hòa, căm thù nhau của ông không phải là lòng khoan dung hay sự cảm thông. Khoan dung và cảm thông là căn bản của bất cứ tôn giáo nào. Phân biệt chủng tộc không phải là lòng trắc ẩn.
Hai người Việt Nam này đang làm gì với những Tweets này thế? Tôi tự hỏi, và muốn bàn về sự mê đắm của họ với Trump, vì rõ ràng là mọi điều mà Trump đại diện đi ngược lại niềm tin tôn giáo và quan điểm của người Việt tại Việt Nam trước đây, và cả đến bây giờ.
Có nhiều điều về Trump cho thấy ông không hề có chút lòng trắc ẩn với người Việt. Ông ấy muốn tống cổ những người tị nạn Việt Nam đã phạm bất kỳ tội gì ra khỏi Mỹ, kể cả những người đến Mỹ hồi còn tấm bé. Chính sách nhập cư của ông ấy ảnh hưởng nhiều vào Little Saigon, một trong những nơi có nhiều người Việt.
Thêm vào đó, Trump có mặc cảm tự tôn và xem mình như một Thượng đế. Ông tweet đi những thông điệp so sánh mình với Thượng đế, và người ái mộ xem như ông là Chúa xuống trần. Tôi không thể nào hiểu được tại sao bất kỳ người Việt nào có thể chấp nhận được con người này. Trump cũng không phải là người đàn ông tôn trọng những giá trị gia đình, điều mà văn hóa Việt Nam coi trọng.
BBC:Có nhận định cho rằng sở dĩ người Mỹ gốc Việt ủng hộ ông Trump là vì quan niệm cứng rắn của ông ta với Trung Quốc. Ông nghĩ sao về điều này?
Frank Snepp: Rất nhiều người Việt Nam bị thu hút bởi đảng Cộng hòa vì đảng Cộng hòa thường có quan điểm chống cộng, và vì thái độ có vẻ cứng rắn của Trump với Tập Cận Bình, vì thế họ cho là ông ấy chống cộng. Dường như là vậy. Nhưng tôi cho đó là những suy nghĩ vớ vẩn.
Ông Trump chỉ làm điều gì có lợi cho bản thân ông ấy. Ông áp thuế lên hàng Trung Quốc, nhưng những thuế suất ấy cuối cùng người Mỹ phải chịu hậu quả. Ông ấy tìm cách đánh lừa chúng ta bằng cách áp thuế để mọi người tin là ông cứng rắn với Bắc Kinh.
Thật ra ông bợ đỡ khen ngợi Tập Cận Bình đến tận mây xanh về việc xử lý virus corona cho đến khi ông quyết định thôi không làm thế nữa. Giờ đây, chúng ta cũng đã biết, từ cựu cố vấn an ninh John Bolton, trong cuốn sách của ông ta, rằng Trump đã cầu xin Trung Quốc giúp ông tái đắc cử bằng cách mua thêm nông sản của Mỹ, để ông lấy được phiếu của giới nông dân. Trump không hề chống cộng. Ông ta cũng không hề chống Trung Quốc.
Đây là một người đàn ông chỉ chuyên giao dịch, đổi chác. Ông ta sẽ làm bất cứ điều gì để lấy phiếu. Làm sao những người Việt đáng kính lại có thể ủng hộ được ông ta một cách ngây thơ như vậy được?
BBC: Nhiều người Mỹ gốc Á khác cũng ủng hộ ông Trump về cách ông đối phó với Bắc Kinh, nhưng tại sao việc người Việt có cảm tình với Trump lại khiến ông có vẻ khổ tâm như thế?
Frank Snepp: Nhiều người Mỹ gốc Trung Hoa cũng ủng hộ Trump. Nhưng có lẽ vì phục vụ ở Việt Nam rất lâu nên tôi có một cảm tình đặc biệt với người Việt, xem họ là những người cùng hàng ngũ.
Tôi muốn nhắc họ là chúng ta đừng quên thời chiến tranh Việt Nam, khi quý vị và cha anh quý vị hy sinh trên chiến trường để ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản, ông Trump đã trốn quân dịch. Khi tranh cử tổng thống năm 2016 Trump đã gièm pha chê bai John McCain, người từng chiến đấu bên cạnh những phi công kiêu hùng của miền Nam Việt Nam, rồi bị bắt làm tù binh. Trump không hề tôn trọng John McCain vì ông ấy bị tù.
Bạn có nghĩ rằng Trump ta sẽ tôn trọng những người Việt bị vào tù cải tạo, ra tù đến Mỹ theo diện HO không? Ông ta chẳng có tí tôn trọng nào cho quý vị. Ông ta sẽ gọi bạn là ''loser''. Lúc viết bài viết này, tôi càng viết càng trở nên tức giận.
BBC:Bài viết của ông đã nhận được phản hồi như thế nào, nhất là từ bạn bè người Việt của ông?
Frank Snepp: Tôi nhận được rất nhiều phản ứng về bài viết đó, nhiều bạn trẻ Việt Nam đồng ý với suy nghĩ của tôi. Nhiều người lớn tuổi nói rằng tôi không hiểu họ. Tôi suy luận rằng có lẽ họ phản ứng như thế vì sự thói quen tôn trọng quyền lực, thói quen tôn thờ lãnh tụ có sẵn trong họ.
Có người lập luận với tôi rằng ngoài vấn đề Trung Quốc, họ còn thích Trump vì ông ta khôn ngoan, lợi dụng được hệ thống (game the system) để làm giàu, và vì thế họ đánh giá cao ông ta. Khôn và biết lợi dụng kẽ hở của hệ thống để làm giàu thì tôi còn có thể hiểu được, vì ở Việt Nam khó có cơ hội thay đổi hệ thống. Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên, là họ thích cả sự kỳ thị của ông ta, điều này thì tôi không thể nào giải thích nổi.
BBC: Nói đến kỳ thị, ông nghĩ gì về khuynh hướng không ủng hộ phong trào Black Lives Matter của nhiều người Việt?
Frank Snepp: Có vẻ như có một chút kỳ thị nào đó trong cộng đồng Việt mà tôi không hiểu. Tôi có một người bạn Mỹ gốc Việt. Cô ấy nói không bao giờ xin được người nhà giàu người Việt nào đóng góp cho từ thiện, cho những người kém may mắn. Họ có vẻ không có nhiều cảm thông với những người họ cho là không làm việc chăm chỉ như mình.
À, còn có một khía cạnh khác tôi cần phải nói. Đó là việc nhiều người Việt tức giận vì tin Joe Biden không muốn Mỹ giúp đỡ người tị nạn Việt Nam. Nhưng đó là tin giả do phe cực hữu tung ra để bôi xấu Joe Biden, và nhiều người Việt đã tin việc này, mặc cho những dữ kiện và nỗ lực phân tích chứng minh đó không phải là tin thật.
BBC:Thế còn sự cách biệt quan điểm giữa hai thế hệ của người Mỹ gốc Việt thì sao, theo ông?
Frank Snepp: Vâng, có một điều khá rõ ràng là những người trẻ tuổi Việt Nam đang chống lại Trump một cách áp đảo để ủng hộ một điều khác. Họ muốn một cái gì đó khác thế hệ cha mẹ của họ. Họ có thể gặp khó khăn trong việc thuyết phục cha mẹ để họ có cùng hướng nhìn với mình, nhưng giới trẻ có cách tiếp cận đa sắc thái hơn với chính trị, so với thế hệ của cha mẹ họ, và họ đi con đường của họ.
Người Mỹ gốc Á nói chung, trong cuộc bầu cử vừa qua đã bầu nhiều cho đảng Dân chủ. Tuy nhiên nhiều người Việt lớn tuổi vẫn có cái nhìn đặc biệt bảo thủ.
BBC:Bài viết này của ông có khiến ông mất đi nhiều bạn bè người Mỹ gốc Việt không?
Frank Snepp: Tôi rất yêu người Mỹ gốc Việt, thậm chí cả những người Việt lớn tuổi không cùng quan điểm với tôi. Chúng tôi đã chia sẻ nhiều. Bạn tôi chỉ lắc đầu và nói rằng chúng ta suy nghĩ rất khác nhau, nhưng họ nói họ 'tha thứ' cho tôi. (cười).
Một người bảo sẽ mời tôi đến Little Saigon ăn tối, và sẽ 'thay đổi cái nhìn' của tôi sau bữa ăn tối đó.
Thú thực nếu không có Covid-19, thì tôi đã đến đấy đấy.
**
Bài đọc thêm:
https://medium.com/@franksnepp/vietnamese-friends-and-other-patriots-trump-doesnt-deserve-you-3f413d699bc6
Vietnamese Friends and Other Patriots: Trump Doesn’t Deserve You
Because of my multiple tours in Vietnam as a CIA officer, and having authored two books about the fall of Saigon and the plight of our allies, I feel a special affinity and affection for Vietnamese Americans spread across the U.S.
But I have been dismayed to learn how many of these kindred spirits, who because of bitter experience ought to detest Donald Trump, remain in thrall of him.
Particularly vexing was recent Facebook exchange in which several Vietnamese fanboys swoon over his handling of the George Floyd demonstrations.
The lead-off post lauds him for venturing forth on June 1 to pray over a damaged DC landmark, St. John’s Church, which is hard by the White House. Attached to the shout out is a copy of the now infamous news photo of the President perched on the church doorstep, brandishing a Bible like a tablet from the Mount.
“God bless you, Mr. President,” exudes the respondent.
It is this bit of theater and the events surrounding it that prompted General Jim Mattis, Trump’s former defense secretary, to go rogue on his ex-boss last week. In an extraordinary open letter, he denounced the President for his endlessly divisive politics and for threatening to use active duty troops against Americans who’re in the streets, protesting police brutality. He also mocked the “bizarre photo op” at the church.
Just before heading to St. John’s Trump announced he was ordering U.S. military units into major hot spots around the country. A mixed contingent of U.S. Park Police, Secret Service and National Guard personnel then moved into Lafayette Park near the church to disperse the demonstrators there with tear gas and to make way for the President’s grand entrance.
The demonstrators were rallying peacefully and posed no threat to him. And yet, there he was, our carrot-topped Elmer Gantry, all tricked out in ersatz masculinity, vibrating with righteous indignation meant to underscore his law-and-order tough guy image.
A follow-up post from another Vietnamese admirer extolled the President for standing up for religious beliefs and defending church property.
That did it for me. I whipped out my I-pad and hammered out a response, the essence of which appears below.
Begin post:
Alas, my Vietnamese friends, your endorsement of this false prophet ignores his racist impulses, his abiding contempt for the least fortunate among us, and his fetish for keeping all of us at each other’s throat.
If you believe this “Christian” would have rallied to your side in your greatest hour of need, during the fall of Saigon, I have one cautionary word for you: “Kurds.” When these valiant allies became an inconvenience to Trump’s on-again-off-again policies in Syria, he simply dumped them. This time, there wasn’t any emergency heli-lift to pluck the discards out of harm’s way.
And lest you think the incalculable contributions you have made to this country entitle you to any special dispensation from Trump, think again. Just last year he explored ways of sending some of you back to Communist Vietnam as part of his immigration crackdown.
Here’s the way the news site, Just Security, put it on August 29, 2019:
“The Trump administration has reinterpreted a 2008 agreement with Vietnam in multiple ways to expand the categories of refugees it can deport, including permanent residents who have committed certain crimes and others who came to the United States as children after the Vietnam War and have lived in their adopted country most of their lives. The effort, which appears to have affected even offspring of U.S. troops who served in the Vietnam War, is part of a broad push to increase the number of immigrants with criminal convictions who are eligible for removal from the U.S, including permanent residents.”
Outgoing Governor Jerry Brown of California, the largest Vietnamese enclave in the country, pushed back against this abomination and kept Little Saigon and its redoubts from being pillaged by Homeland Security. But the very prospect of such a betrayal should be enough to chill even the most ardent Trump worshippers among you.
And in case that photo of the Bible-wielding president has you convinced he’s a God-fearing Christian like yourself or at least a compassionate ecumenical, please remember that his every posture is transactional, designed to serve his own interests.
By his own admission, he considers himself too perfect and morally exempt to be contrite about anything. He once proudly retweeted a follower who likened him to “the Second Coming of God” because of his support for Israel.
“I have a great relationship with God,” he told Jake Tapper in 2016.
Unabashed by his own spiritual vacuity, he has repeatedly confessed to being so physically attracted to Ivanka he would “date” her if she weren’t his flesh and blood.
During the Presidential campaign, when faced with exposure for romancing a porn star during Melania’s pregnancy — something many would consider a breach of holy marriage vows — he merely whipped out his checkbook and tried to bury his indiscretion under a non-disclosure agreement. Within days he was busily trying to finesse a newly discovered tape on which he can be heard bragging about getting all the women he wants simply by grabbing them by their privates.
Asked in the Tapper interview if he has ever sought God’s forgiveness for any of his behavior, he conceded, “I’m not sure I have.”
“I don’t do a lot of things that are bad,” he added, “I just try and make it right. I don’t bring God into that picture.”
How does that fit with Christian piety as you understand it, or the teachings of the Cao Dai, Hoa Hao or any variation of Buddhism, or the precepts of personal responsibility and duty to family that Vietnamese culture holds dear?
If you don’t have an answer, that is the answer.
That said, I know that many of you, like our Cuban brethren in Miami, are instinctively drawn to the Republican Party because of its traditional anti-Communism, and are willing to give Trump a pass on almost anything as long as he stands up to Communist China’s Xi Jinping.
Be careful, though. Too often when Trump appears to be standing up, he is on his knees.
Long before launching his trade war against China, Trump nuzzled up to Xi over chocolate cake at Mar-a-Lago in hopes of persuading him to strong arm North Korea’s bat-crazy bomb maker, Kim Jong Un. Two years later, after switching gears on Xi and going toe to toe with him on trade issues, Trump tried to con fellow Americans into believing that the tariffs he imposed on imports from China would “tax” its consumers, not our own, as if we were fools.
In fact, we paid the price for Trump’s bloated bravado — and are still paying for it — even as Xi snuffles triumphantly into his N-95 face mask.
Admittedly, Trump is finally holding Xi accountable for mismanaging and covering up the initial COVID-19 outbreak in Wuhan City. But again, constancy is not the President’s strong suit. Before he was against Xi’s handling of the burgeoning pandemic, he was all for it, praising him repeatedly in January and February for doing (as he said on one occasion) “a very good job with a very, very tough situation.”
Why the sweet talk? Because he needed Xi’s help in resolving the trade war as it threatened to drag on infinitely. What caused Trump to change his tune was another blossoming priority — the need to distract from his own mismanagement of the pandemic. China remains an imminently convenient scapegoat.
As Joe Scarborough delights in saying, Trump is a political “day trader,” always in for instant gratification with nary a principled bone in his body. His schizophrenic relationship with Xi cinches that argument.
Now we come to an issue that rankles me personally and should you as well, Trump’s Vietnam war record — or lack of it.
Faced with having to serve alongside your sons, fathers, brothers and countless Americans in defense of the nationalist cause, Trump punted.
As the last of his four educational deferments ran out, his father paid a doctor to conjure a medical condition — nonexistent bone spurs — to keep young Donald out of the military forever. The two of them then launched real estate projects together and shamed themselves by practicing racial discrimination, using any trick available, some of them legal at the time, to keep people of color out of Trump residential properties.
On weekends, while your own loved ones bled and died in places called Long An, the Triangle and Pleiku, Donald Trump partied like there was no tomorrow. He would later joke about the sexually transmitted diseases to which he was exposed, likening them to the hazards of Vietnam combat. He boasted about having ducked the draft and mocked as fools and saps those who weren’t so clever.
In his race for the presidency, he slimed heroes like John McCain who fought alongside your own heroes and suffered imprisonment at enemy hands.
“I like people that weren’t captured,” Trump told one campaign rally.
In light of his incurable cynicism, do you have any doubt how he would describe those of you who held out to the last and wound up in Communist reeducation camps?
I suspect you have a pretty good idea what he would say about you and know in your hearts that you owe no honor to this coward.
End post.
After winding up the draft above I scrolled through polling data and confirmed the good news: Asian Americans voted overwhelmingly for Democrats in the last two national elections.
But the numbers are like enemy body counts during the war — a bit squishy. Asian Americans are the fastest growing racial group in the U.S. But according to the FiveThirtyEight website they make up such a small slice of the total U.S. population, roughly seven percent, that “pollsters often don’t sample enough of them to draw robust conclusions” about their voting habits. A further complication is the large number of Asian Americans who register as independents — 36 percent of them in California alone.
Of all Asians countrywide, the largest number voting Republican are Vietnamese. Thirty two percent backed Trump in 2016. Though that was a minority of the Vietnamese American electorate, it was larger than the comparable percentage in any other Asian voter group.
In 2018, young Vietnamese voters in California’s Orange County helped drive the blue wave there. Democrats hope the same thing will happen with Millennials in every Asian group across the nation, and the Democratic National Committee is now investing heavily in courting such constituents.
But, in my humble opinion, even such best laid plans could easily founder under the stresses of our see-sawing health and economic crises and persistent racial tensions. Asian Americans like everybody else may prefer in such circumstances to hedge their bets by opting for the devils they know rather than the better angels they don’t.
For this reason, I consider it imperative, even at the risk of being presumptuous, to remind my Vietnamese friends how uncongenial Trump has been to everything they stand for.
It is never easy of course to sway true believers, as I was reminded recently when a Vietnamese gentleman took exception to one of my anti-Trump posts and responded by labeling me a communist. That knocked the wind out of me. It wasn’t so long ago (only a half a lifetime) that government prosecutors raked me over the coals for publishing an unapproved CIA memoir, Decent Interval, in which I excoriate our Communist adversaries during the war and condemn U.S. agencies for not doing enough to keep the Viet Cong from inflicting a bloodbath on indigenous friends and allies.
I guess there is a single lesson to be drawn from this: Irony is the only certain survivor of COVID-19 and the splintering of our society.
WRITTEN BY
Frank Snepp
Peabody-award-winning journalist, bestselling author, CIA whistleblower, U.S. Supreme Court precedent-maker