Ta thương bạn như bát nước đầy,
Bạn thương ta như thuyền đưa đẩy,
Một chuyến đò đưa người qua bến,
Người bước mau, quên chuyến đò đầy.
Ta thương bạn ân tình sâu đậm,
Bao nghĩa tình gởi bạn thâm trầm,
Bạn quên rồi nghĩa ân ngày cũ,
Lặng lẽ đò buồn chuyến xa xăm.
Ta cứ tưởng dòng đời giông bão,
Gặp lại nhau đậm nghĩa tương giao,
Tình từ lúc tóc còn để chỏm,
Nghĩa kim bằng chỉ thế thôi sao ?
Tình bằng hữu như hồi trống vỗ,
Thưở học trò của tuổi ngây ngô,
Lưu luyến dáng phượng trời sách vỡ,
Lưu bút dày, màu giấy mực khô.
Nghĩa bằng giao đẹp ngày nắng rạng,
Đừng mịt mờ như bụi thời gian,
Ta nâng niu ân cần bảo trọng,
Chẳng thờ ơ như sóng họp tan.
Đừng để sóng thời gian phai lãng,
Nghĩa kim bằng trong tuổi hạc vàng,
Ánh tà còn rạng bờ dâu bể,
Xin ân cần phút cuối huy hoàng.
Ước gì đời chẳng đổi thay,
Nghĩa tình bằng hữu như ngày thơ ngây,
Thương nhau như nắng ngọn cây,
Nhuộm ngày sóng gió, đó đây trường kỳ.
Huỳnh Anh Trần-Schroeder